Mỗi dịp lễ, điều tôi mong mỏi nhất là được trở về một nơi thật ấm áp, đó chính là ngôi nhà nơi tôi sinh ra và lớn lên. Mất mẹ từ sớm, bố tôi đi bước nữa. May mắn thay, dì là người hiền hậu, yêu thương chị em tôi như con ruột. Mỗi lần về nhà, tôi luôn cảm thấy dễ chịu và thoải mái đến lạ. Nhìn bố và dì quấn quýt bên cháu, tôi thấy lòng mình thật bình yên.
Chúng tôi thường kể cho nhau nghe những kỷ niệm, chia sẻ những dự định, hoặc chỉ là những câu chuyện vu vơ. Không gian tràn ngập yêu thương và tiếng cười. Những bữa cơm gia đình không cầu kỳ, chỉ đơn giản với những món ăn dân dã, nấu theo sở thích của mỗi người nhưng lại vô cùng ngon miệng. Chị em tôi thường cùng nhau vào bếp, vừa nấu nướng vừa trò chuyện, đôi khi lại cười phá lên như những đứa trẻ. Tôi rất thương em gái, em vừa là người mẹ, vừa là người bạn thân. Chỉ cần được em lắng nghe, mọi bực bội trong tôi đều tan biến.
Giờ phút sum vầy bên nhau trôi qua thật nhanh. Mỗi lần về nhà, tôi có cảm giác thời gian như ngắn lại. Khi hoàng hôn buông xuống cũng là lúc mọi người phải chia tay. Những đứa trẻ tíu tít hẹn gặp lại và khoe nhau những món đồ chơi tự làm: những khẩu súng bằng bẹ chuối, những bức vẽ nguệch ngoạc, nhưng với chúng đó là những món quà vô giá. Dì tất bật gói ghém quà quê cho các cháu mang về, bố ân cần nhắc nhở từng đứa. Lần nào cũng bịn rịn như thể lâu lắm nữa chúng tôi mới có dịp gặp lại.
Khi trở lại với tổ ấm của mình, lòng tôi tràn ngập yêu thương. Một lần, khi đi ngang qua khu phố quen thuộc, tôi cảm nhận được hương ngọc lan thoang thoảng quyện cùng mùi hoa lộc vừng. Tự nhiên thấy cuộc sống thật đáng yêu. Hạnh phúc không phải là điều gì quá cao siêu, đôi khi chỉ là những điều bình dị xung quanh ta. Quan trọng là mình biết mở lòng để đón nhận và sẻ chia.
Không cần phải tìm kiếm những điều xa hoa, không cần bon chen đến những nơi đắt đỏ, chỉ cần trở về ngôi nhà thân yêu, nơi luôn có tình thương và sự chào đón của người thân, chúng tôi vẫn cảm nhận được trọn vẹn giá trị của những ngày nghỉ, và tận hưởng nó theo cách riêng của mình. “Chốn Bình Yên” thực sự là nơi ta thuộc về, nơi trái tim luôn hướng về.