Thơ ca, hơn cả những con chữ được sắp xếp một cách nghệ thuật, là tiếng nói sâu thẳm của tâm hồn. Nó là nơi những cảm xúc được thăng hoa, những trải nghiệm được chia sẻ và những suy tư được gửi gắm. Vậy, vai trò của Cảm Xúc Trong Thơ ca là gì và tại sao nó lại quan trọng đến vậy?
“Bài thơ hay làm cho người ta không còn thấy câu thơ. Chỉ còn cảm thấy tình người. Quên rằng đó là tiếng nói của ai, người ta thấy nó như tiếng ca từ trong lòng mình, như là của mình” (Tố Hữu).
Lời của Tố Hữu khẳng định rằng, một bài thơ đích thực phải chạm đến trái tim người đọc, khơi gợi những rung động sâu kín nhất. Nó không đơn thuần là sự sắp xếp ngôn từ mà là sự truyền tải cảm xúc chân thành, mãnh liệt đến mức người đọc cảm thấy như đó là tiếng lòng của chính mình.
“Tiêu chuẩn vĩnh cửu của thơ là tình cảm” (Bằng Việt).
Bằng Việt đã nhấn mạnh rằng, tình cảm là yếu tố then chốt, là “tiêu chuẩn vĩnh cửu” của thơ. Thiếu đi cảm xúc, thơ ca chỉ còn là những con chữ vô hồn, những kỹ thuật sáo rỗng.
Thơ ca không chỉ đơn thuần là sự diễn đạt cảm xúc cá nhân mà còn là sự phản ánh tâm trạng của cả một thời đại, một cộng đồng. Nó là nơi những niềm vui, nỗi buồn, hy vọng và thất vọng được bày tỏ một cách chân thực và sâu sắc nhất.
“Thơ ca là âm nhạc của tâm hồn, nhất là những tâm hồn cao cả, đa cảm” (Vôn – te).
Vôn-te ví thơ ca như “âm nhạc của tâm hồn”, đặc biệt là những tâm hồn “cao cả, đa cảm”. Điều này cho thấy, thơ ca là phương tiện để những tâm hồn nhạy cảm thể hiện thế giới nội tâm phong phú của mình.
Voltaire – Người nghệ sĩ với tâm hồn nhạy cảm.
“Đọc một câu thơ hay không thấy câu thơ mà chỉ thấy tình người ở trong đó” (Tố Hữu).
Tố Hữu một lần nữa khẳng định sức mạnh của cảm xúc trong thơ, khi nó có thể vượt qua rào cản ngôn ngữ để chạm đến trái tim người đọc.
Để tạo ra những vần thơ lay động lòng người, nhà thơ cần phải có một trái tim nhạy cảm, một tâm hồn giàu cảm xúc và khả năng diễn đạt những cảm xúc đó một cách chân thực, tinh tế nhất. Đồng thời, phải quan tâm đến số phận con người, truyền tải những tư tưởng nhân văn sâu sắc.
“Gốc của thơ đâu phải là chuyên chế câu tạo chữ, trái lại thơ là phần người được gắn vào ngôn ngữ, là phận người cất thành tiếng, thậm chí là mệnh người kí trú trong lời. Thơ đòi người thơ phải trưng cất chất người trong mình mà tinh luyện thành ngôn từ. Không thế dù hoa mĩ đến đâu cái làm ra cũng chỉ là mỗi câu chữ yểu mệnh”.
Câu nói này nhấn mạnh rằng, giá trị đích thực của thơ nằm ở nội dung, tư tưởng và khả năng thể hiện chiều sâu tâm hồn con người. Thơ ca không chỉ là trò chơi ngôn ngữ mà là sự kết tinh của những trải nghiệm, suy tư và cảm xúc của nhà thơ.
Thơ ca là nơi mà những cảm xúc được giải phóng, những tâm sự được sẻ chia và những ước mơ được chắp cánh. Nó là người bạn đồng hành của những trái tim cô đơn, là nguồn động viên cho những tâm hồn lạc lối và là ngọn lửa thắp sáng niềm tin trong cuộc sống.