Cá Rô Ron Không Vâng Lời Mẹ

Trời mưa rả rích. Cá Rô mẹ dặn dò Cá Rô Ron cẩn thận:

  • Mẹ phải đi kiếm ăn, con ở nhà ngoan, chỉ chơi gần hang thôi nhé. Đừng có mà đi xa, lạc đường đấy con!

Vừa dứt lời, Rô mẹ đã vội vã lặn đi. Rô Ron và Cá Cờ là bạn thân, hai bạn rủ nhau lượn lờ trước cửa hang. Thấy một dòng nước nhỏ róc rách chảy xuống hồ, Rô Ron nảy ra ý định:

  • Này Cá Cờ, chúng mình cùng nhau vượt dòng nước này xem sao!

Cá Cờ nhìn dòng nước lấp lánh, chảy qua những đám cỏ xanh mướt, rồi lắc đầu nói:

  • Không được đâu Rô Ron ơi. Mẹ tớ dặn không được đi chơi xa. Hay là mình chơi loanh quanh đây thôi, nhé?

Rô Ron nghe bạn nói vậy liền vênh váo:

  • Cậu cứ nhát gan! Để tớ cho cậu xem tớ vượt lên bờ đây này!

Alt: Cá Rô Ron tinh nghịch rủ Cá Cờ vượt dòng nước nhỏ, Cá Cờ e ngại lời mẹ dặn.

Nói rồi, Rô Ron dồn hết sức lực, giương vây lên, nhún mình một cái thật mạnh rồi phóng vọt lên bờ. Lên được bờ rồi, Rô Ron thích thú bơi theo dòng nước, vừa bơi vừa say sưa ngắm nhìn cảnh vật xung quanh. Trời xanh mây trắng, đồng lúa trải dài mênh mông, tất cả đều khiến Rô Ron vô cùng thích thú.

Đang mải mê ngắm cảnh, Rô Ron chợt nhìn thấy một cô bướm xinh đẹp với đôi cánh màu tím biếc. Rô Ron tò mò bơi theo và hỏi:

  • Bướm ơi! Bạn có bơi nhanh bằng tớ không?

Cứ thế, Rô Ron mải miết bơi theo cô bướm, quên cả lời mẹ dặn. Chú không hề hay biết dòng nước ngày càng cạn dần, rồi cuối cùng rút kiệt. Rô Ron bị mắc cạn trên bờ. Chú cố gắng hết sức lóc mình, nhưng vô ích. Mệt quá, Rô Ron đành nằm phơi mình trên mặt đất nóng rát.

Alt: Cá Rô Ron nhỏ bé hối hận vì không nghe lời mẹ, nằm mắc cạn trên bờ đất khô cằn.

Nghĩ đến mẹ, Rô Ron tủi thân muốn khóc. Chú nhớ đến lời dặn của mẹ, nhớ đến sự ấm áp trong vòng tay mẹ. Rô Ron tự trách mình đã không ngoan, đã không vâng lời.

May mắn thay, một cơn gió nhẹ thoảng qua. Chị Gió Nhẹ thấy Rô Ron đang bị mắc cạn, liền dừng lại hỏi han:

  • Em làm sao thế? Sao lại nằm ở đây?

Rô Ron kể lại mọi chuyện cho chị Gió Nhẹ nghe. Chị Gió Nhẹ nghe xong liền nói:

  • Để chị giúp em!

Nói rồi, chị Gió Nhẹ vội bay đi tìm chị Gió Mạnh để báo tin. Hai chị Gió cùng nhau đập cánh, gọi các cô Mây về. Những cô Mây đang lững lờ trôi bỗng ùn ùn kéo đến, che kín cả bầu trời. Bầu trời tối sầm lại. Chị Gió Mạnh vẫn không ngừng đập cánh. Các cô Mây biến thành những giọt mưa lớn.

Alt: Hai chị Gió tốt bụng dùng sức mạnh của mình gọi mây tạo mưa, cứu giúp chú cá rô ron nhỏ đang gặp nạn.

Trời mưa to như trút nước. Nước mưa tràn qua các bụi cỏ, tạo thành những dòng nước lớn chảy xuống hồ. Rô Ron mừng rỡ, cố gắng lóc mình theo dòng nước và bơi về hồ.

Khi Rô Ron về đến hồ, chú nhìn thấy Cá Cờ đang dẫn Rô mẹ đi tìm mình. Lo lắng cho con, Rô mẹ đã khóc đến đỏ cả mắt.

Alt: Cá Rô mẹ hốc hác lo lắng cho con, mắt đỏ hoe vì khóc, Cá Cờ tận tình dẫn đường tìm Rô Ron.

Rô Ron cảm thấy vô cùng hối hận. Chú vội vàng bơi đến, dụi đầu vào lòng mẹ và nói:

  • Con xin lỗi mẹ! Con biết lỗi rồi ạ! Con sẽ không bao giờ dám không nghe lời mẹ nữa!

Rô mẹ ôm Rô Ron vào lòng, xoa đầu con và nói:

  • Mẹ biết con đã biết lỗi rồi. Lần sau con phải nhớ nghe lời mẹ nhé!

Từ đó trở đi, Rô Ron luôn luôn vâng lời mẹ và không bao giờ dám đi chơi xa một mình nữa. Bài học về sự vâng lời và hậu quả của việc không nghe lời mẹ đã khắc sâu vào tâm trí của Rô Ron.

Comments

No comments yet. Why don’t you start the discussion?

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *