Trong cuộc sống, việc nuôi dưỡng lòng tự hào về bản thân là điều quan trọng để xây dựng sự tự tin và động lực. Tuy nhiên, biết xấu hổ khi mắc lỗi hoặc nhận ra những thiếu sót lại càng quan trọng hơn, bởi nó thúc đẩy sự trưởng thành và hoàn thiện bản thân.
Tự hào là cảm giác hãnh diện, hài lòng về những thành tựu, phẩm chất tốt đẹp mà ta có. Nó giúp ta tin vào khả năng của mình và dám theo đuổi những mục tiêu lớn. Khi ta tự hào về trí tuệ, sự chăm chỉ, lòng tốt hay bất kỳ đức tính nào khác, ta sẽ có thêm động lực để phát huy những phẩm chất đó.
Tuy nhiên, nếu chỉ biết tự hào mà không biết xấu hổ, ta dễ trở nên tự mãn, kiêu ngạo và ngừng cố gắng. Tự mãn sẽ che mờ những khuyết điểm, khiến ta không nhận ra những điều cần cải thiện. Ngược lại, biết xấu hổ là khi ta nhận thức được những sai lầm, thiếu sót của mình và cảm thấy hối hận, mong muốn sửa chữa.
Xấu hổ không phải là cảm giác tiêu cực, mà là một động lực mạnh mẽ để thay đổi và phát triển. Khi ta xấu hổ vì một hành động sai trái, ta sẽ cố gắng không lặp lại nó. Khi ta xấu hổ vì một kỹ năng còn yếu kém, ta sẽ nỗ lực học hỏi và rèn luyện để cải thiện. Chính sự xấu hổ thúc đẩy ta trở thành phiên bản tốt hơn của chính mình.
Biết xấu hổ còn là biểu hiện của lòng tự trọng. Người có lòng tự trọng sẽ không cho phép mình làm những điều trái với lương tâm, đạo đức. Họ luôn cố gắng sống ngay thẳng, trung thực và có trách nhiệm với bản thân, gia đình và xã hội.
Trong cuộc sống, ai cũng có lúc mắc sai lầm. Điều quan trọng không phải là che giấu hay đổ lỗi, mà là dũng cảm đối diện với sự thật, nhận trách nhiệm và sửa chữa. Biết xấu hổ là bước đầu tiên để sửa chữa sai lầm và hoàn thiện bản thân.
Vậy nên, hãy nuôi dưỡng lòng tự hào về những thành quả của mình, nhưng đừng quên biết xấu hổ khi mắc lỗi. Tự hào giúp ta có thêm động lực, xấu hổ giúp ta không ngừng hoàn thiện. Cân bằng giữa tự hào và xấu hổ là chìa khóa để trưởng thành và sống một cuộc đời ý nghĩa.