“Bài Thơ Ta đi Tới” không chỉ là một tác phẩm văn học, mà còn là một biểu tượng cho tinh thần dân tộc, ý chí kiên cường và khát vọng thống nhất của người Việt Nam trong giai đoạn lịch sử đầy biến động. Bài thơ là lời khẳng định mạnh mẽ về con đường cách mạng mà dân tộc đã chọn, con đường đi tới độc lập, tự do và thống nhất đất nước.
Ta đi giữa ban ngày
Trên đường cái, ung dung ta bước.
Đường ta rộng thênh thang tám thước
Đường Bắc Sơn, Đình Cả, Thái Nguyên
Đoạn thơ mở đầu bằng hình ảnh “ta” hiên ngang bước đi giữa ban ngày, trên con đường rộng lớn, thênh thang. Hình ảnh này không chỉ gợi lên sự tự do, ung dung mà còn thể hiện niềm tin vào tương lai tươi sáng của đất nước. “Đường ta rộng thênh thang tám thước” là con đường cách mạng, con đường mà dân tộc đã chọn để đi tới độc lập, tự do.
Đường qua Tây Bắc, đường lên Điện Biên
Đường cách mạng, dài theo kháng chiến…
Đến hôm nay đường xuôi về biển
Mới tinh khôi màu đất đỏ tươi
Con đường “ta đi tới” trải dài qua những địa danh lịch sử như Tây Bắc, Điện Biên, nhắc nhở về những năm tháng kháng chiến gian khổ nhưng đầy vinh quang của dân tộc. “Đường cách mạng, dài theo kháng chiến…” là con đường đấu tranh giành độc lập, tự do, con đường mà biết bao người con ưu tú của dân tộc đã hi sinh để bảo vệ. Màu “đất đỏ tươi” tượng trưng cho sự sống, cho niềm tin vào một tương lai tươi sáng.
Đẹp vô cùng, Tổ quốc ta ơi!
Rừng cọ đồi chè, đồng xanh ngào ngạt
Nắng chói sông Lô, hò ô tiếng hát
Chuyến phà dào dạt bến nước Bình Ca…
Đoạn thơ tràn ngập hình ảnh tươi đẹp của Tổ quốc: “rừng cọ đồi chè, đồng xanh ngào ngạt”, “nắng chói sông Lô, hò ô tiếng hát”. Những hình ảnh này không chỉ khắc họa vẻ đẹp thanh bình, trù phú của quê hương mà còn thể hiện niềm tự hào, tình yêu tha thiết của tác giả đối với đất nước. “Chuyến phà dào dạt bến nước Bình Ca…” là biểu tượng cho sự hồi sinh, cho sức sống mãnh liệt của dân tộc sau những năm tháng chiến tranh.
Ai đi Nam Bộ
Tiền Giang, Hậu Giang
Ai vô thành phố
Hồ Chí Minh
Rực rỡ tên vàng.
Ai về thăm bưng biền Đồng Tháp
Việt Bắc miền Nam, mồ ma giặc Pháp
Nơi chôn rau cắt rốn của ta!
Bài thơ “Ta đi tới” còn là lời kêu gọi thống nhất đất nước, từ Bắc chí Nam, từ miền ngược đến miền xuôi. Những địa danh như Tiền Giang, Hậu Giang, Đồng Tháp, Hồ Chí Minh… gợi nhớ về những vùng đất giàu truyền thống cách mạng, nơi người dân luôn một lòng hướng về Tổ quốc.
Ta đi tới, trên đường ta bước tiếp,
Rắn như thép, vững như đồng.
Đội ngũ ta trùng trùng điệp điệp
Cao như núi, dài như sông
Chí ta lớn như biển Đông trước mặt!
“Ta đi tới” là lời khẳng định về ý chí kiên cường, bất khuất của dân tộc Việt Nam. “Rắn như thép, vững như đồng” là biểu tượng cho sức mạnh đoàn kết, cho quyết tâm sắt đá của toàn dân. “Chí ta lớn như biển Đông trước mặt!” là khát vọng vươn lên, xây dựng đất nước ngày càng giàu mạnh, sánh vai với các cường quốc năm châu.
“Bài thơ ta đi tới” không chỉ là một tác phẩm văn học xuất sắc mà còn là một nguồn cảm hứng lớn lao cho các thế hệ người Việt Nam. Bài thơ nhắc nhở chúng ta về truyền thống yêu nước, tinh thần đoàn kết và ý chí vươn lên của dân tộc. Đồng thời, bài thơ cũng là lời nhắn nhủ về trách nhiệm của mỗi người trong việc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc. “Bài thơ ta đi tới” sẽ mãi là khúc ca khải hoàn, là niềm tin tất thắng của dân tộc Việt Nam trên con đường đi tới tương lai.