Bài thơ “Mùa hoa mận” của Chu Thùy Liên là một bức tranh sơn cước tuyệt đẹp, khắc họa đậm nét vẻ đẹp thiên nhiên và đời sống con người vùng Tây Bắc. Vậy, Bài Thơ Mùa Hoa Mận Thể Hiện Tâm Trạng Cảm Xúc Của Nhân Vật Trữ Tình Về điều Gì?
Bài thơ không chỉ là sự miêu tả đơn thuần, mà còn là tiếng lòng của người con xa quê, gửi gắm những cảm xúc sâu lắng về cội nguồn.
Nhân vật trữ tình trong bài thơ “Mùa hoa mận” mang trong mình nỗi nhớ da diết về quê hương. Nỗi nhớ ấy được khơi gợi từ hình ảnh cành mận bung nở trắng muốt, một biểu tượng đặc trưng của mùa xuân Tây Bắc.
Cái màu trắng tinh khôi ấy không chỉ là vẻ đẹp của thiên nhiên, mà còn là màu của ký ức, của những kỷ niệm êm đềm. Nó gợi nhớ về những ngày tháng ấu thơ, về những trò chơi dân gian, về những hoạt động sinh hoạt thường nhật của gia đình và cộng đồng.
“Cành mận bung cánh muốt” – câu thơ được lặp đi lặp lại như một điệp khúc, khắc sâu vào tâm trí người đọc hình ảnh mùa xuân Tây Bắc.
Không chỉ có thiên nhiên, bài thơ còn khắc họa hình ảnh con người Tây Bắc với những nét sinh hoạt đặc trưng. “Lũ con trai chơi cù”, “con gái khăn áo”, “mẹ xôn xang lá, gạo”, “cha căng cánh nỏ”, “người già bản làm đu”… Tất cả tạo nên một bức tranh sống động về cuộc sống bình dị, thanh bình nơi rẻo cao.
Những hình ảnh này không chỉ đơn thuần là sự miêu tả, mà còn là sự thể hiện tình yêu, niềm tự hào của tác giả đối với quê hương, với những con người cần cù, chất phác.
“Nhà trình tường ủ hương bếp” – câu thơ gợi lên sự ấm áp, thân thương của mái nhà, của gia đình. Nó cũng gợi nhớ về những bữa cơm đạm bạc, về những câu chuyện kể bên bếp lửa hồng.
“Bóng bay nâng ước mơ con” – câu thơ thể hiện niềm tin, hy vọng vào tương lai tươi sáng của những đứa trẻ vùng cao.
“Người đi xa nhớ lối trở về” – câu thơ cuối cùng khép lại bài thơ bằng một nỗi niềm da diết. Nó thể hiện tâm trạng của người con xa quê luôn hướng về cội nguồn, mong muốn được trở về với những gì thân thương, quen thuộc nhất.
Như vậy, bài thơ “Mùa hoa mận” không chỉ là bức tranh về vẻ đẹp của thiên nhiên và con người Tây Bắc, mà còn là tiếng lòng của người con xa quê, thể hiện những cảm xúc sâu sắc về tình yêu quê hương, niềm tự hào về cội nguồn và nỗi nhớ da diết về những gì thân thương, quen thuộc nhất. Bài thơ là lời nhắn nhủ về tầm quan trọng của việc trân trọng và gìn giữ những giá trị văn hóa truyền thống của dân tộc.