Con biết bây giờ cha đang ngủ, nhưng hôm nay con không thể ngủ được. Xin phép anh em trên diễn đàn cho con chia sẻ bài thơ về cha, món quà nhỏ gửi đến người cha yêu quý và tặng toàn thể anh em. Bài thơ “Vườn cảnh của cha tôi” gợi nhớ về hình bóng thân thương của cha, về tình yêu thiên nhiên và sự thanh cao trong tâm hồn người.
Nhà tôi thuở trước bên sông Lấp
Trên đất Vị Hoàng quê Tú Xương
Cha tôi nho sĩ nghèo sơ xác
Gieo cấy niềm vui một mảnh vườn
Vườn cảnh cha tôi nhỏ bé thôi
Có non có nước ở bên người
Gọi vời cao rộng về nơi hẹp
Đem cái đầy bù đắp cái vơi
Hòn núi con con rêu biếc phủ
Cũng cầu cũng quán cũng cây đa
Cũng ông câu cá ông xem sách
Bao lần xuân đến lại xuân qua
Đàn cá vàng bơi đớp ánh trăng
Tự mình thích thú múa tung tăng
Bướm quen chơi nhởn ong cần mẫn
Đều kéo về đây trẩy hợi xuân
Những khóm hoa mang tên người đẹp
Tố tâm ,bach ngọc ,măc lan nương
Nước rưa mặt lau từng chiếc lá
Người với cây ưa nhau lạ thường
Mai trắng mai vàng đua nở hoa
Hương như gần gũi lại như xa
Cúc vàng sưởi ấm hơi sương giá
Ấm cả tranh tre một góc nhà rời
Nhửng lúc buồn lo nặng trĩu người
Cha ra vườn cảnh thở nguồn vui
Lại chia tâm sự cùng cây cỏ
Lại thả hồn bay giữa đất trời
(Cố thi sĩ Trần Lê Văn – Nguyên CTV của tạp chí VNHS)
Con viết những dòng này, dù văn con lủng củng và có lẽ cha chẳng bao giờ đọc được. Nhưng con vẫn viết, chúc cha khỏe mạnh, bình an. Vì con thấy bài thơ này quá hay và hình ảnh người cha trong thơ giống cha của con quá, một người cha yêu thiên nhiên, thanh cao và luôn tìm thấy niềm vui trong những điều giản dị. (Hôm nay con không thể ngủ được anh em ạ).