Bài Thơ Bầm Ơi: Lời Ruột Gan Của Người Lính Về Mẹ

“Bầm ơi” – hai tiếng gọi thân thương, chất chứa biết bao tình cảm của người con nơi chiến trường gửi về mẹ già nơi quê nhà. Bài thơ “Bầm ơi” của Tố Hữu không chỉ là nỗi nhớ, niềm thương mà còn là lời tri ân sâu sắc đến người mẹ Việt Nam tần tảo, hy sinh vì con, vì nước.

Ai về thăm mẹ quê ta
Chiều nay có đứa con xa nhớ thầm…

Bầm ơi có rét không bầm?
Heo heo gió núi, lâm thâm mưa phùn
Bầm ra ruộng cấy bầm run
Chân lội dưới bùn, tay cấy mạ non
Mạ non bầm cấy mấy đon
Ruột gan bầm lại thương con mấy lần.
Mưa phùn ướt áo tứ thân
Mưa bao nhiêu hạt, thương bầm bấy nhiêu!

Những dòng thơ lục bát giản dị, mộc mạc, thấm đẫm tình quê hương, tình mẫu tử thiêng liêng. Hình ảnh người mẹ hiện lên thật gần gũi, chịu thương chịu khó, dãi dầu mưa nắng, một lòng vì con.

Alt: Huy hiệu bạc chứng nhận bài thơ Bầm ơi, biểu tượng cho giá trị văn học và tình cảm gia đình sâu sắc.

Bầm ơi, sớm sớm chiều chiều
Thương con, bầm chớ lo nhiều bầm nghe!
Con đi trăm núi ngàn khe
Chưa bằng muôn nỗi tái tê lòng bầm
Con đi đánh giặc mười năm
Chưa bằng khó nhọc đời bầm sáu mươi.

Người con thấu hiểu những vất vả, lo toan của mẹ, lời thơ vừa là sự an ủi, động viên, vừa là lời hứa quyết tâm chiến đấu để mẹ được an lòng.

Con ra tiền tuyến xa xôi
Yêu bầm yêu nước, cả đôi mẹ hiền.
Nhớ thương con, bầm yên tâm nhé
Bầm của con, mẹ Vệ quốc quân.
Con đi xa cũng như gần
Anh em đồng chí quây quần là con
Bầm yêu con, yêu luôn đồng chí
Bầm quý con, bầm quý anh em.

Tình yêu nước hòa quyện với tình yêu mẹ, người lính vững tâm chiến đấu vì lý tưởng cao đẹp. Mẹ không chỉ là mẹ, mà còn là biểu tượng của quê hương, của dân tộc.

Alt: Biểu tượng huy hiệu bạc, minh chứng cho chất lượng và giá trị nghệ thuật của bài thơ Bầm ơi.

Bầm ơi, liền khúc ruột mềm
Có con có mẹ, còn thêm đồng bào
Con đi mỗi bước gian lao
Xa bầm nhưng lại có bao nhiêu bầm!
Bao bà cụ từ tâm như mẹ
Yêu quý con như đẻ con ra
Cho con nào áo nào quà
Cho củi con sưởi, cho nhà con ngơi.

Hình ảnh những người mẹ, người bà ở khắp mọi miền đất nước yêu thương, đùm bọc chiến sĩ càng làm tăng thêm sức mạnh tinh thần cho người lính.

Con đi, con lớn lên rồi
Chỉ thương bầm ở nhà ngồi nhớ con!
Nhớ con, bầm nhé đừng buồn
Giặc tan, con lại sớm hôm cùng bầm.

Lời hứa hẹn ngày chiến thắng, ngày đoàn tụ càng làm cho bài thơ thêm xúc động. “Bầm ơi” không chỉ là bài thơ về tình mẹ con, mà còn là khúc ca về tình yêu quê hương đất nước, về ý chí kiên cường của dân tộc Việt Nam trong cuộc kháng chiến.

Mẹ già tóc bạc hoa râm
Chiều nay chắc cũng nghe thầm tiếng con…

Bài thơ khép lại bằng hình ảnh người mẹ già, tóc bạc, đang lắng nghe tiếng con từ phương xa, một hình ảnh gợi nhiều xúc động và suy ngẫm về sự hy sinh thầm lặng của những người mẹ Việt Nam.

Comments

No comments yet. Why don’t you start the discussion?

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *