Bác Ơi Tố Hữu: Tiếng Lòng Tri Ân Vị Cha Già Dân Tộc

Bài thơ “Bác ơi” của Tố Hữu là một khúc ca bi tráng, một nén hương thơm dâng lên Chủ tịch Hồ Chí Minh kính yêu khi Người đi xa. Bài thơ không chỉ là tiếng khóc nghẹn ngào của một dân tộc mất đi vị lãnh tụ vĩ đại, mà còn là sự khẳng định tình yêu, niềm kính phục vô bờ bến đối với Bác Hồ, người cha già của dân tộc.

Tố Hữu đã mượn hình ảnh thiên nhiên để diễn tả nỗi đau xót tột cùng khi Bác mất:

Suốt mấy hôm rày đau tiễn đưa

Đời tuôn nước mắt, trời tuôn mưa…

“Đời tuôn nước mắt, trời tuôn mưa” là một hình ảnh ẩn dụ đầy sức gợi, cho thấy sự mất mát to lớn này không chỉ là nỗi đau riêng của mỗi cá nhân mà là nỗi đau chung của cả dân tộc, của cả đất trời.

Bài thơ khắc họa hình ảnh Bác Hồ vô cùng giản dị, gần gũi, nhưng cũng vô cùng vĩ đại. Bác sống một cuộc đời thanh bạch, hết lòng vì nước vì dân:

Bác chẳng buồn đâu, Bác chỉ đau

Nỗi đau dân nước, nỗi năm châu,

Chỉ lo muôn mối như lòng mẹ

Cho hôm nay và cho mai sau…

Bác luôn đặt lợi ích của dân tộc lên trên hết, lo lắng cho cuộc sống của nhân dân, từ những điều nhỏ nhặt nhất. Tình yêu thương bao la của Bác được thể hiện qua những hình ảnh so sánh giàu sức biểu cảm:

Bác ơi, tim Bác mênh mông thế

Ôm cả non sông, mọi kiếp người

Trái tim Bác rộng lớn, chứa chan tình yêu thương đối với tất cả mọi người, không phân biệt giàu nghèo, sang hèn. Bác yêu thương nhân dân như con ruột của mình:

Bác sống như trời đất của ta

Yêu từng ngọn lúa, mỗi nhành hoa

Tự do cho mỗi đời nô lệ

Sữa để em thơ, lụa tặng già.

Bác luôn quan tâm đến những người yếu thế trong xã hội, mong muốn đem lại cuộc sống ấm no, hạnh phúc cho mọi người.

Tố Hữu đã sử dụng những hình ảnh tương phản để làm nổi bật phẩm chất cao đẹp của Bác:

Mong manh áo vải, hồn muôn trượng

Hơn tượng đồng phơi những lối mòn

Sự giản dị về vật chất của Bác hoàn toàn trái ngược với tâm hồn cao cả, vĩ đại của Người. Bác sống mãi trong lòng dân tộc, vượt xa những tượng đài vật chất.

Nhà sàn Bác Hồ – Biểu tượng của sự giản dị và thanh cao.

“Bác ơi” không chỉ là một bài thơ ca ngợi Bác Hồ, mà còn là lời hứa của toàn dân tộc Việt Nam nguyện đi theo con đường mà Bác đã chọn, xây dựng một đất nước Việt Nam giàu mạnh, độc lập, tự do và hạnh phúc. Bài thơ đã trở thành một phần không thể thiếu trong kho tàng văn học Việt Nam, là nguồn cảm hứng cho các thế hệ mai sau. “Bác ơi” mãi mãi là tiếng lòng tri ân, là tình cảm kính yêu vô bờ bến của nhân dân Việt Nam đối với vị cha già dân tộc – Hồ Chí Minh.

Comments

No comments yet. Why don’t you start the discussion?

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *