Trong lịch sử Việt Nam, có những nhân vật đã đi vào huyền thoại, trở thành biểu tượng của lòng yêu nước và tinh thần quả cảm. Tuy nhiên, đôi khi, những câu chuyện về họ bị sai lệch, gây ra những nhầm lẫn đáng tiếc. Câu hỏi “Ai Là Người Bóp Nát Quả Cam” là một ví dụ điển hình.
Một bài thơ gần đây đã gây ra nhiều tranh cãi khi nhầm lẫn giữa hai vị anh hùng dân tộc: Trần Quốc Tuấn (Hưng Đạo Vương) và Trần Quốc Toản. Bài thơ này, được in trong tập “Lời thương mở lối”, đã mô tả Trần Hưng Đạo là người “bóp nát quả cam”. Đây là một sai sót nghiêm trọng, bởi vì hành động này gắn liền với tên tuổi của Trần Quốc Toản.
Sự nhầm lẫn này không chỉ là một lỗi nhỏ mà còn ảnh hưởng đến nhận thức về lịch sử. Trần Quốc Toản, với lòng yêu nước sục sôi, đã bóp nát quả cam vì phẫn uất khi không được tham gia Hội nghị Bình Than. Hành động này thể hiện tinh thần quả cảm của một thiếu niên sẵn sàng xả thân vì nước.
Đại Việt sử ký toàn thư đã ghi chép rõ ràng về sự kiện này: Trần Quốc Toản vì tuổi còn nhỏ nên không được dự Hội nghị Bình Than, “hổ thẹn, phẫn khích, tay cầm quả cam bóp nát lúc nào không biết”. Chính Trần Quốc Toản đã viết lên cờ sáu chữ “Phá cường địch báo hoàng ân” và dẫn đầu đội quân chống giặc Nguyên Mông.
Câu chuyện về Trần Quốc Toản còn được khắc họa sâu sắc trong cuốn sách “Lá cờ thêu sáu chữ vàng” của nhà văn Nguyễn Huy Tưởng. Trong khi đó, Trần Quốc Tuấn, một vị tướng tài ba và mưu lược, lại có những chiến công hiển hách khác trong cuộc kháng chiến chống quân Nguyên Mông. Ông là người chỉ huy quân đội, đưa ra những chiến lược sáng suốt, góp phần vào chiến thắng Bạch Đằng lịch sử.
Việc nhầm lẫn giữa hai nhân vật lịch sử này cho thấy sự cẩu thả trong quá trình biên tập và xuất bản. Điều này có thể gây ra những hiểu lầm tai hại cho thế hệ trẻ, những người đang tìm hiểu về lịch sử nước nhà. Cần có sự cẩn trọng và chính xác trong việc truyền tải thông tin lịch sử để tránh những sai sót đáng tiếc.
Vậy, ai là người bóp nát quả cam? Câu trả lời là Trần Quốc Toản, một thiếu niên anh hùng với lòng yêu nước cháy bỏng. Sự kiện này là một phần quan trọng trong lịch sử Việt Nam và cần được ghi nhớ một cách chính xác.