Con Sông Dùng Dằng: Nét Buồn Vương Vấn Cố Đô Huế

Bởi vì em dắt anh lên những ngôi đền cổ
Nên chén ngọc giờ chìm dưới đáy sông sâu
Những lăng tẩm như hoàng hôn chống lại ngày quên lãng
Mặt trời vàng và mắt em nâu.

Xin chào Huế một lần anh đến
Để ngàn lần anh nhớ hư vô
Em rất thực nắng thì mờ ảo
Xin đừng lầm em với cố đô.

Áo trắng hỡi thuở tìm em không thấy
Nắng minh mang mấy nhịp Tràng Tiền
Nón rất Huế mà đời không phải thế
Mặt trời lên từ phía nón em nghiêng.

Alt: Huy hiệu đồng chứng nhận chất lượng nội dung bài thơ về Huế.

Nhịp cầu cong và con đường thẳng
Một đời anh đi mãi chẳng về đâu
Con Sông Dùng Dằng con sông không chảy
Sông chảy vào lòng nên Huế rất sâu.

“Con sông dùng dằng” gợi lên một hình ảnh đặc trưng của Huế, không chỉ là dòng sông Hương thơ mộng mà còn là dòng chảy chậm rãi của thời gian, của những ký ức và nỗi buồn. Nó không đơn thuần là một con sông, mà đã trở thành một phần linh hồn của Huế, thấm đẫm vào từng con người, từng nếp nhà.

Tạm biệt Huế với em là vĩnh biệt
Hải Vân ơi xin người đừng tắt ngọn sao khuya
Tạm biệt nhé với chiếc hôn thầm lặng
Anh trở về hoá đá phía bên kia.

Alt: Cầu Trường Tiền soi bóng xuống dòng sông Hương êm đềm, biểu tượng của Huế mộng mơ.

“Con sông dùng dằng” không chỉ là một địa danh, mà còn là một ẩn dụ sâu sắc về sự trói buộc, về những điều níu kéo con người ở lại với quá khứ. Dòng sông không chảy, hay chính là dòng thời gian như ngừng lại, khiến cho những kỷ niệm, những yêu thương cứ mãi vương vấn trong lòng người lữ khách. Cái “dùng dằng” ấy, vừa gợi lên sự quyến luyến, vừa khắc khoải một nỗi buồn man mác, làm cho Huế càng thêm phần sâu lắng và khó quên.

Trong thơ ca, “con sông dùng dằng” đã trở thành một hình ảnh quen thuộc, gắn liền với những tâm trạng hoài niệm, luyến tiếc. Nó không chỉ là một dòng sông cụ thể, mà còn là biểu tượng cho những điều không thể buông bỏ, cho những cảm xúc dở dang cứ mãi day dứt trong lòng người.

Alt: Góc phố cổ kính ở Huế với mái ngói rêu phong, gợi nhớ về một thời đã qua và sự “dùng dằng” của thời gian.

Con sông dùng dằng của Huế không chỉ là một hình ảnh thơ mộng, mà còn là một biểu tượng văn hóa sâu sắc, thể hiện sự gắn bó mật thiết giữa con người và thiên nhiên, giữa quá khứ và hiện tại. Nó là một phần không thể thiếu của Huế, góp phần tạo nên vẻ đẹp độc đáo và quyến rũ của cố đô.

Comments

No comments yet. Why don’t you start the discussion?

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *