Thơ đi chùa núi, hình ảnh chùa ẩn hiện trong sương sớm
Thơ đi chùa núi, hình ảnh chùa ẩn hiện trong sương sớm

Thơ Đi Lễ Chùa: Tìm Về An Yên Giữa Cuộc Sống Vô Thường

Chùa chiền không chỉ là nơi lưu giữ những giá trị văn hóa, lịch sử mà còn là không gian thanh tịnh để con người tìm về sự bình yên trong tâm hồn. Thơ đi Lễ Chùa, vì thế, trở thành một phần không thể thiếu trong đời sống tinh thần của người Việt, đặc biệt là mỗi dịp đầu năm. Những vần thơ ấy không chỉ thể hiện ước mong về một năm mới an lành, may mắn mà còn là lời nhắc nhở về đạo lý, về cách sống hướng thiện.

1. Thơ Đi Chùa Ngắn Gọn: Gửi Gắm Tâm Tư

Những bài thơ đi chùa ngắn gọn thường tập trung vào khoảnh khắc cảm xúc, suy tư của người hành hương khi đặt chân đến chốn linh thiêng. Chỉ vài câu thơ, người đọc có thể cảm nhận được sự thanh tịnh, an yên và những ước nguyện chân thành.

1.1. Đi Chùa Núi

Gấm lụa quyện sa mù hòa mây trắng
Thực và hư lơ lửng giữa đất trời
Tiếng chuông gió vỗ về từ xa vắng
Kẻ cuồng si buông kiếm muốn thành tăng
Tự dặn lòng tĩnh lặng như bóng trăng
Sao nghe tiếng kiếm rơi vào vách núi
Ta định mười năm bế quan khổ hạnh
Thấy mái chùa cong giống một bờ mi
Khi đi tưởng không bao giờ trở lại
Nhìn nhánh trúc lay lại muốn quay về…!

Bài thơ “Đi Chùa Núi” khắc họa khung cảnh hùng vĩ, linh thiêng của ngôi chùa trên núi cao, nơi con người tìm thấy sự tĩnh lặng và giác ngộ.

1.2. Hoa Bồ Đề

Bàn chân nhỏ đưa tôi vào cõi Phật ,
Chùa HỒI LONG vốn tự ngày xưa
Nhà sư trẻ giàu lòng nhân ái,
Xây chùa chiền nhà dưỡng lão chúng sinh.
Thầy chỉ cho tôi hoa Bồ Đề năm sắc
Biết dỗi hờn khi thầy bận không chăm,
Chưa bao giờ thầy dời chùa lâu cả,
Sợ khách lễ chùa thấy vắng lại buồn thương.

1.3. Xuân Quê

Xuân về Tết đến xóm lao xao
Trước ngõ chờ ai gió xạc xào
Bướm lượn khoe màu bay xuống thấp
Hoa cười hé nụ ngước lên cao
Đi chùa hái lộc cầu may tới
Đến miếu dâng hương khấn tốt vào
Lúa trúng mùa này nhà khấm khá
Ơn trời phỉ ước nguyện trăng sao.

1.4. Chiều Thu Em Đi Lễ Chùa

Linh Sơn lễ Phật bóng về tây
Nắng ngả em đi dáng liễu gầy
Chiếc áo lam già, hoa bước lượn
Tóc mai sương muối gió đưa bay ….

Đài Sen bạch lạp soi tâm Tuệ
Chính Điện hương trầm tỏa khói mây
Thanh thản đường về trăng dẫn lối
Rừng thông nhẹ rót tiếng thu chầy.

1.5. Đi Chùa Đầu Năm

Tháng Tết lên chùa khấn ước ao
Cầu xin đức Phật chở che vào
Năm nay đặng phước mần ăn tốt
Khấm khá cho đời bớt khổ đau.

1.6. Hôm Nay Tôi Đi Chùa

Hôm nay tôi đi Chùa
Có gì mà vui nhể
Tôi hóa thành Đức Phật
Tôi cười, chuyện thế gian!

1.7. Lục Bát

Hội làng mở giữa mùa xuân
Khói hương mờ ảo…bâng khuâng…cửa thiền
Chắp tay ta khấn cầu duyên
Mong cho bao nỗi muộn phiền tan đi
Hội làng nhắn gửi điều gì
Mà trái tim cứ thầm thì trao nhau
Ánh mắt sắc tựa dao cau
Cho ta thắm đượm nghĩa trầu….tình em.

1.8. Tháng Ba

Tháng ba xuân vẫn chưa qua
Nắng êm dịu ngọt cho hoa đâm chồi
Tháng ba muôn vật sinh sôi
Cỏ cây mướt mát lên ngời ngời xanh
Tháng ba để trí trong lành
Đi chùa lễ Phật tâm thành cầu duyên
Năm qua hờn dỗi thuyền quyên
Để cho sao lạc tới miền đâu ta !
Mỗi đêm dõi bóng hằng nga
Trách mình mà cũng xót xa cho người !

1.9. Áo Hoa Đầu Năm

Đầu năm em đi lễ chùa
Khoác lên mình chiếc áo hoa rực rỡ
Tầm xuân biêng biếc điệu đà
Mở nụ cười khẽ duyên tô sắc hồng.

Nắng chiếu vàng thanh anh mơ
Hoài phía ấy em hoài áo hoa đó
Có đợi có chờ khôn xiết
Khói bùng đốt cháy tư si bên lòng.

2. Thơ Vãn Cảnh Chùa: Tìm Chốn Thanh Tịnh

Những bài thơ vãn cảnh chùa thường miêu tả vẻ đẹp của kiến trúc, cảnh quan và không khí thanh tịnh nơi cửa Phật. Qua đó, người đọc cảm nhận được sự an yên, thư thái và những giá trị văn hóa, lịch sử được lưu giữ.

2.1. Vãn Cảnh Chùa

Ta lại về qua vãn cảnh thiền
Vĩnh Thanh tồn tại đã bao niên,
Nghe lòng nhẹ nhõm buông thù hận
Thấy dạ thanh tao trút muộn phiền.

Mến bởi nơi đây người thánh thiện
Yêu vì chốn ấy cảnh bình yên,
Cầu cho quốc thái dân an lạc
Thuận gió hòa mưa khắp mọi miền.

Khung cảnh thanh bình, cổ kính của ngôi chùa Vĩnh Thanh, nơi con người tìm thấy sự bình yên và thanh thản trong tâm hồn.

2.2. Thăm Côn Sơn Kiếp Bạc

Nay về Kiếp Bạc buổi đầu xuân
Thỏa nỗi niềm mong đã mấy lần,
Ngắm dải sương mờ trên đỉnh núi
Nghe làn gió thoảng giữa phù vân.

Thông reo ngỡ tưởng lời ca vọng
Suối chảy như là khúc nhạc ngân,
Vãn cảnh non ngàn tha thiết mộng
Lòng con thấy nhẹ nỗi phong trần.

2.3. Vãn Cảnh Chùa

Sáng nay đi vãn cảnh chùa,
Trời xuân trong sáng đã vừa tan sương.
Thiện nam, tín nữ bốn phương,
Thành tâm, kính cẩn dâng hương Phật đài.

Mấy mươi năm sống ở đời,
Buồn vui bao nỗi kiếp người trầm luân.
Nhủ lòng tích đức tu nhân,
Sao cho khỏi vướng bụi trần bấy nay.

Lời vàng Phật dạy còn đây,
Yêu thương tất cả cỏ cây, giống loài.
Những sinh linh ở trên đời,
Từ bi, hỷ xả học rồi chớ quên.

Rủi may bởi tại nhân duyên,
Không không, sắc sắc làm nên vô cùng.
Thấy cây lại thấy cả rừng,
Tam quy, ngũ giới… đã từng được nghe.

Rủ nhau đến gốc bồ đề,
Chắp tay niệm Phật, tìm về tĩnh tâm.
Trên đường, thanh thản bước chân,
Trông theo én lượn, trời xuân nắng tràn.

2.4. Bài Họa: Tới Cõi Thiền

Vãn cảnh chùa thơ dạo khắp miền
Giao hòa đạo bạn tạo nhân duyên
Một câu chia sẻ tình thi hữu
Vạn kiếp kết giao đạo thánh hiền

Ở cõi Ta bà đầy phiền lụy
Về miền Tây Trúc quá an nhiên
Lợi danh bỉ thử mau mau tiễn
Bỏ hết tham sân, tới cõi Thiền

2.5. Vãn Cảnh Chùa Cao

Vãn cảnh chùa Cao buổi sáng xuân
Hương trầm khói tỏa quện phong vân
Lời kinh phật dạy lòng luôn nhớ
Tiếng mõ thầy khua dạ mãi ngân

Rảo bước cửa thiền xa bể khổ
Rong chơi chốn tịnh đắc tinh thần
Cầu cho gia quyến luôn an lạc
Phúc ấm vinh khang khắp cõi trần.

3. Thơ Lục Bát Đi Chùa: Ngọt Ngào, Thấm Đượm

Thể thơ lục bát truyền thống được sử dụng để diễn tả những cảm xúc, suy tư sâu sắc về cuộc đời, về đạo lý nhà Phật khi đến chùa. Những vần thơ lục bát đi chùa thường mang đến sự gần gũi, dễ đi vào lòng người và chứa đựng nhiều ý nghĩa nhân văn.

3.1. Về Chùa Sám Hối Cầu An

Vào chùa lạy Phật Quan Âm
Ban cho minh dạ thanh tâm thân bình
Cầu cho thế giới nhân sinh
Cuộc sống hạnh phúc gia đình ấm yên

Mai về thế giới cửu tuyền
Nếu muốn siêu thoát ưu phiền tội dương.
Sống đời trên kính dưới nhường
Không gian dối biết yêu thương mọi người

Lương tâm không bị đánh rơi
Cái đức đừng để thiếu vơi đen màu
Tham sân si dục bỏ mau
Tu nhân tích thiện sang giàu phúc may

Của dành con cháu sau này
Là cách ăn ở của ngày hôm qua
Mong người hãy nghĩ cho xa
Sống cho đúng đạo mới là chính nhân.

Về chùa sám hối cầu an
Nghe kinh Phật giảng lòng tràn niềm tin!

3.2. Tết Lễ Đầu Xuân

Tết chi mệt lắm ai ơi!
Chạy như lũ nhóc ngoài trời chạy mưa
Tranh thủ được tí buổi trưa
Đi chùa lễ phật để cầu bình an!

Cầu cho sắm được nhiều vàng
Mà công việc vẫn an nhàn thảnh thơi
Cầu cho tất cả mọi người
Luôn luôn mạnh khỏe cả đời giàu sang

Cầu cho tất cả các nàng
Cả năm vui vẻ má hồng đáng yêu!
Luôn được chồng quý chồng chiều
Chăm con giúp vợ là điều chồng mong

Cầu cho tất cả đàn ông
Toàn tâm giúp vợ mà không than trời
Đời người ngắn lắm bạn ơi
Sống sao cho trọn một đời bình an!

3.3. Đi Chùa Lễ Phật Cầu An

Hôm nay tháng tốt ngày rằm đến
Ta đi chùa thắp nến dâng hương
Người xe đông đúc phố phường
Cùng nhau rộn rã khắp đường nẻo quanh

Cùng lạy Phật lòng thành khấn niệm
Cho kẻ tà thâm hiểm trở hiền
Tu tâm hướng đến Phật Tiên
Ngày sau khi thác về miền vãng sanh

Tôi chẳng cầu lợi danh chi cả
Chỉ nguyện đời vất vả xui đi
Nén hương dâng trước Phật Trời
Cầu cho gia đạo sẽ vơi muộn phiền

Mong thế giới bình yên an lạc
Đừng vì tiền với bạc bất hòa
Cho đời tươi đẹp như hoa
An lành khắp chốn chan hòa khắp nơi

Hào quang tỏa rạng ngời soi sáng
Trước Phật đường hãy ráng thành tâm
Khói hương xua bớt lỗi lầm
Nguyện cầu Đức Phật diệt mầm tội đi.

3.4. Cầu An

Con lạy Đức Phật từ bi
Trên cao người có thấy gì nhân gian
Thấy chăng những nỗi cơ hàn
Thấy chăng những nỗi gian nan cõi trần

Đời là bể khổ trầm luân
Đời là vực thẳm muôn phần xót xa
Rừng vàng biển bạc của ta
Chúng sinh tàn phá thật là cam go

Đời còn lắm chuyện nhỏ to
Sân si tham ngãi chẳng lo giữ vàng
Đời còn bao trẻ lang thang
Không nơi nương tựa ai mang bây giờ

Đời còn lắm chuyện bất ngờ
Đuổi cha đánh mẹ tôn thờ hư không
Trên cao cửa Phật có trông
Nhồi da nấu thịt có không tình người

Còn bao nhiêu chuyện mười mươi
Thế gian còn có những người vong ân
Cúi lạy Đức Phật Quan Âm
Từ bi hỷ xả khai tâm con người

Cho chúng sinh nở nụ cười
Bác từ bác ái cuộc đời nở hoa
Để cho ngày lại tháng qua
Trần gian tươi đẹp kết hoa Niết Bàn

Để đời không tiếng oán than
Chúng sinh hỉ hả hân hoan với đời
Trần gian tươi đẹp nơi nơi
Tây Phương Cực Lạc rạng ngời niềm vui.

3.5. Lục Bát Đi Chùa

Du xuân cùng đến cửa chùa
Thiện căn Phật đã bỏ bùa cho tâm
Yêu đời – mạch sống lặng thầm
Yêu người – nhân quả tháng năm luân hồi

Cây khô, Xuân giục nảy chồi
Lòng lành cầu chúc bao lời từ bi
Chúng sinh – Phật độ những gì
Mong bình an mọi nẻo đi, lối về

Từ phố đông tới làng quê
Nhân gian ai nấy bộn bề ước mong
Tòa sen Đức Phật vời trông
Miệng cười tỏa rạng nắng hồng Xuân vui

Vào chùa, tâm trí thảnh thơi
Gieo câu lục bát xanh ngời khát khao…

3.6. Em Đi Chùa

Xưa em tay trắng cùng anh
Tảo tần son sắt nên danh kiếp này
Đàn con nay đủ khôn rồi
Chân tu chính quả đạo đời – hằng mong

Giờ vui trong tấm nâu sồng
Hướng tâm niệm Phật, tĩnh lòng tụng kinh
Éo le bao nỗi lý tình
Nhập thiền giải thoát an sinh tuổi già

Câu kinh ngân cõi ta bà
Trái tim nhân ái thiết tha tình đời
Vào chùa niệm Phật tâm khơi
Đẹp đời, chân đạo rạng ngời tình yêu

Thành tâm mõ vọng sớm chiều
Cội nguồn ấp ủ những điều bình yên.

Hình ảnh người phụ nữ tìm thấy sự thanh thản, an yên trong việc tu tập, niệm Phật tại chùa.

3.7. Tiếng Chuông Chùa

Đinh đoong, binh boong, đinh đoong!
Tiếng chuông chùa vọng ấm hơn cõi đời!
Rằm tháng bảy để chiều rơi
Giữa mưa ngâu thấm nỗi đời xa nhau!

Ảo mờ Ô Thước bắc cầu
Ngưu Lang, Chức Nữ chờ nhau năm ròng!
Nỗi lòng bấn bíu đục trong
Để mưa tháng bảy gột lòng thảnh thơi.

Đinh đoong, chuông cứ rơi rơi
Từ trong phố thị, ra ngoài đồng xanh
Tiếng chuông thấm đẫm lòng anh
Tiếng chuông rung nhịp em thành nữ tu.

Để lòng thánh thiện tình thơ
Giữa đời từ thiện mộng mơ an lành
Để em chung nhịp bước anh
Ta quỳ lạy Phật đã thành Thánh ca.

Tình yêu riêng của Vạn nhà
Quyện vào trong trái tim ta chung tình
Anh nhìn lên ngọn lung linh
Thiên hà trôi giữa nhân tình bao la.

Binh boong Chuông mãi rung ca
Nguyện cầu an phước mọi nhà tâm linh
Rằm tháng bảy đất nước mình
Ngả theo hương khói chúng sinh cầu hồn.

Rằm tháng Bảy kết âm – dương
Non cao biển rộng yêu thương an lành!

3.8. Cầu An (lặp lại)

Con lạy Đức Phật từ bi
Trên cao người có thấy gì nhân gian
Thấy chăng những nỗi cơ hàn
Thấy chăng những nỗi gian nan cõi trần

Đời là bể khổ trầm luân
Đời là vực thẳm muôn phần xót xa
Rừng vàng biển bạc của ta
Chúng sinh tàn phá thật là cam go

Đời còn lắm chuyện nhỏ to
Sân si tham ngãi chẳng lo giữ vàng
Đời còn bao trẻ lang thang
Không nơi nương tựa ai mang bây giờ

Đời còn lắm chuyện bất ngờ
Đuổi cha đánh mẹ tôn thờ hư không
Trên cao cửa Phật có trông
Nhồi da nấu thịt có không tình người

Còn bao nhiêu chuyện mười mươi
Thế gian còn có những người vong ân
Cúi lạy Đức Phật Quan Âm
Từ bi hỷ xả khai tâm con người

Cho chúng sinh nở nụ cười
Bác từ bác ái cuộc đời nở hoa
Để cho ngày lại tháng qua
Trần gian tươi đẹp kết hoa Niết Bàn

Để đời không tiếng oán than
Chúng sinh hỉ hả hân hoan với đời
Trần gian tươi đẹp nơi nơi
Tây Phương Cực Lạc rạng ngời niềm vui.

3.9. Nghèo Nên Đi Chùa

Người nghèo đừng ngại đi chùa
Pháp mầu Phật dạy đâu mua bằng tiền
Gương xưa Phật, Tổ, Thánh hiền
Giúp người nghèo thiếu thoát miền khổ đau.

Lòng từ trải khắp năm châu
Xa gần, già trẻ niệm câu “Di Đà”
Hạnh lành theo Phật Thích Ca
Biết nghèo giữ Đạo chan hòa trước sau.

Lòng người luôn giữ thanh cao
Tu tâm, sửa tính cho mau thoát nghèo
Biết tu nghèo chẳng còn theo
Nghèo tiền, nghèo bạc đâu nghèo nghĩa nhân.

Ác xa còn thiện thêm gần
Phúc điền Tam Bảo chuyên cần gắng tu
Đã tu chớ có Tu mù
Giữ gìn ba nghiệp, oán thù dần tan.

Đức cao, hỷ xả, khinh an
Đoan thân, chính niệm chẳng màng thị phi
Đường Đạo thong thả bước đi
Kính già, yêu trẻ, từ bi độ đời.

3.10. Cầu Duyên Phật Độ

Cầu trời ban phát tình thương
Sáng soi Đạo Pháp, dẫn đường chúng sanh
Nhân gian bỏ ác làm lành
Tùy duyên Giác ngộ, tâm sanh Bồ đề.

Thoát vòng tục lụy si mê
Tham sân từ bỏ, trở về cội tâm
Từ nay thoát khỏi mê lầm
Tịnh tâm tu sửa, âm thầm thanh cao.

Thiên thời địa lợi Phật trao
Mưa hòa gió thuận, trời cao thương tình
Người người tự do mưu sinh
Khai tâm mở trí, giúp mình lợi ta.

Không còn cảnh khổ khóc la
Thiện tâm sám hối, tạo ra phước điền
Trở về Bến giác an nhiên
Sống đời an lạc, giữa miền gió sương.

Thiện duyên Trời Phật soi đường
Giúp đời hướng thiện, nhịn nhường vô tư
Chúng sinh nuôi dưỡng tâm từ
Tu tâm tạo phước, Chân như viên thành.

3.11. Em Đi Chùa Hương

Hôm qua em đi chùa Hương
Áo the quần lĩnh nhún nhường mà đi
Tuổi em còn bé tí ti
Yếm đào guốc mộc nón thì quai thao

Bao chàng ngấp nghé ước ao
Mười lăm ráng đợi em vào hai mươi
Sớm mai hoa cỏ còn tươi
Đừng theo trêu ghẹo người cười tội em

Thẹn thùng ai cũng nhìn xem
Đứng ngồi che đậy tránh gièm pha thêm
Xôi quà rồi lại trầu têm
Dâng hương cúng phật trước thềm chùa đây

Nguyện cầu cha mẹ phước may
Rồi luôn gia đạo tròn đầy an vui
Lễ lạy sau trước em lui
Cây si mấy kẻ bùi ngùi ngó theo

Chuông chùa lộng tiếng gió reo
Đò qua bến Đục mái chèo rẽ ngang
Em về vương vấn còn mang
A di đà phật tình tang đi chùa !

3.12. Mùng Một Viếng Chùa

Mùng 1 người ta đi lễ chùa
Khói hương nghi ngút rợp song thưa
Từ trong chánh điện ra ngoài miếu
Thoang thoảng hương trầm mặc gió xưa

Nào cô thôn nữ áo xanh màu
Bác nông dân đấy dáng thanh cao
Những bà lớn tuổi trông thanh thoát
Tay víu tay bồng bế dắt nhau

Người ta trầm lặng trong uy nghiêm
Của Cái tượng đồng chốn tu thiền
Thành tâm cúi lạy tay vái khấn
Mong rằng mơ ước động chốn tiên

Càng đến gần trưa người càng đông
Thế nên mới thấy chuyện trong lòng
Trong tâm hướng thiện ngày nay rõ
Và chẳng còn ai mộng bao đồng!

4. Thơ Đi Chùa Cầu An, Cầu Duyên, May Mắn, Hạnh Phúc

Đi lễ chùa không chỉ là hành động tín ngưỡng mà còn là dịp để con người gửi gắm những ước nguyện về một cuộc sống tốt đẹp hơn. Những bài thơ đi chùa cầu an, cầu duyên, may mắn, hạnh phúc thể hiện niềm tin vào sự che chở của Phật pháp và khát vọng về một tương lai tươi sáng.

4.1. Cảm Xúc Ngày Học Thiền

Thầy từ xa – xa lắm
Đến chùa mình giảng pháp
Giọng nói nghe ấm áp
Bao trìu mến thân thương

Chùa mình kề bên đường
Mà thiền- thiền đến lạ
Không gian yên bình quá
Ríu rít chim chuyền cành

Gió cũng thiền màu xanh
Trong ngân nga chuông vọng
Bàn tay thầy tỏa nắng
Từng giọt- giọt ấm thơm

Thiền-tỉnh giác tại tâm
Thiền- đau mới thật thiền
Thiền- ngủ mà tỉnh giác
Thiền vỗ về âu lo

Hết sáng rồi lại trưa
Hoàng hôn bủa màn trời
Chúng con muốn học nữa
Thưa thầy tôn kính ơi

4.2. Chuông Chiều

Đông xưa em viếng lễ chùa
Hương huyền quyện gió
Gió lùa tóc bay
Có người đứng ngắm ngất ngây
Liêu xiêu dáng ngã
Gió lay bóng chiều

Ơi cô con gái tôi yêu
Mưa Đông lạnh phủ tiêu điều buốt thân
Tôi đây
Người đó
Tuy gần
Nhưng con bướm trắng
Bao lần chẳng sang.

Dâng hương, nguyện giấc mộng vàng
Cầu xin ơn Phật
Tôi nàng se tơ
Bao Đông
Tôi đợi tôi chờ
Bao mùa lá đổ, tập thơ dày dần

Chiều nay, chùa vắng người thân
Làu làu gió cuộn mấy vần thơ yêu.
Hỏi thăm mới biết Giáng Kiều
Nghe tin, tim thắt như diều đứt dây

Thu bồng áo diễm tóc mây
Người về bên ấy
Cay cay mắt buồn.
Đông nay chiều vẳng tiếng chuông
Trường canh tĩnh mịch
Gợi buồn thâm sâu…

4.3. Theo Em Đi Lễ Chùa

Theo em.
Đi lễ chùa Hương.
Dâng nhang niệm Phật.
Tình thương ngập lòng.

Đóa hồng rộ giữa vườn hồng.
Mong tặng ai một chùm bông hẹn thề.
Hỡi em.
Cô gái miền quê.
Bước tôi vướng mái tóc thề buộc chân.

Nên đường vai sánh thật gần.
Quê người xứ lạ cũng cần có nhau.
Em hương đồng nội.
Má đào.
Đồng tiền chúm chím.
Ngọt ngào nụ duyên.

Khoan thai ôi dáng ngoan hiền.
Lời êm Oanh Yến đua chuyền cành cây.
Hẹn em rằm tới nơi đây.
Chùa Hương cây rợp bóng cây si tình.

Đón người áo trắng xinh xinh.
Đóa trinh nở rộ vườn trinh sân chùa.

4.4. Thu Tím

Hoa mùa xuân rực rỡ
Em đi lễ chùa này
Thương thầm em từ độ
Gió đưa… cành sương lay

Mai vàng khoe sắc thắm
Đàn bướm nhởn nhơ vui
Nụ tầm xuân hé mở
Nỗi riêng ai ngậm ngùi!

Thương người vai áo mỏng
Mùa đông lạnh vô cùng
Thân gầy em lặn lội
Đò đưa người sang sông…

Mùa thu vàng hương thắm
Hoa vương kín dòng sông
Đò ai không về nữa
Bến xưa xác xao lòng!

Lá vàng rơi lã chã
Tiếng chuông buồn ngân đưa
Giờ, hai người hai ngã
Tiếc thương sao cho vừa…

4.5. Đi Lễ Chùa

Dưới bóng Vô Ưu vãn cảnh chùa
Xa rời cõi tục, chuyện hơn thua
Thành tâm gom hạt, gieo nhân quả
Giũ sạch cừu oan góp thiện mùa

Biển Ái nghìn trùng quyết ghé thăm
Rừng Nhân thăm thẳm mãi theo gần
Lời răn Phật pháp luôn ghi nhớ
Hồi mõ thường khua xóa bụi trần

Khói quyện lời kinh theo tiếng chuông
Chừng như nhắc nhở …chuyện vô thường
Run tay kẻ ác, buông rơi súng
Ngơ ngác…gian tà để rớt gươm

Từng bậc quanh co những lối đường
Lềnh bềnh mây trắng vẽ tang thương
Bức tranh vân cẩu nhiều thay đổi
Ngẫm cuộc nhân sinh khá…loạn cuồng

Róc rách lưng đồi suối nước ru
Trúc reo họa khúc dưới sương mù
Dặn lòng thanh bạch như trăng sáng
Thư thái bên thềm …áo sĩ tu

Sân hận từ đây lãng tránh xa
Vì chưng dương thế cõi Ta Bà
Cầu xin gia quyến luôn an hạnh
Phúc ấm vinh khang tỏa khắp nhà

4.6. Đi Chùa Lễ Phật

Mẹ bảo ngày rằm đi Lễ Phật
Thắp hương trầm khấn Mẹ Quan Âm
Hãy thành tâm xin người gia hộ
Cho duyên tình hai đứa trăm năm

Lời Mẹ bảo, nào đâu dám cãi
Nhưng anh cười, nói nhỏ bên tai:
Hai đứa mình yêu nhau đến vậy
Thì làm sao có chuyện đổi thay?

Em nguýt dài, suỵt không nói bậy
Chuyện Phật Trời tin tưởng anh ơi
Những ngày sau đâu lường trước được
Đầy chông gai trắc trở cuộc đời?

Vuốt bàn chân tượng Ngài Di Lặc
Ngước nhìn lên, Phật ngó em cười
Phật nói hộ dùm cho anh đấy
Anh yêu em, yêu suốt một đời

Hoa huệ trắng, em dâng Phật Tổ
Mùi hương thơm thanh thoát trong lành
Em yêu lắm, ngày rằm mùng một
Được đi chùa Lễ Phật cùng anh.

4.7. Thoáng Hương Qua

Ðầu xuân em lễ chùa này
Có búp lan vàng khép nép
Vườn trong thoáng làn hương bay
Bãi sông lạc con bướm đẹp

Vào hạ em lễ chùa này
Trên đồi trái mơ ửng chín
Lò hương có làn trầm bay
Vờn trên bờ tóc bịn rịn

Giữa thu em lễ chùa này
Lầu chuông có con chim hót
Tiếng ca theo làn gió may
Lá vàng sương gieo nhẹ hạt

Sang đông em lễ chùa này
Ngoài sân có mưa bụi bay
Hắt hiu trong cành gió bấc
Vườn chùa rụng cánh lan gầy

Cuối đông đưa em tới đây
Trong lòng áo quan gỗ trắng
Tóc em tơ óng làn mây
Cội hoa tưởng ai trầm lặng

Em vừa nằm xuống đất này
Vườn trong có bông đào nở
Con bướm chập chờn hương bay
Quơ sợi râu vàng bỡ ngỡ

Nắm đất nào vừa lấp mộ
Có con chim hót đầu cành
Tiếng tan trên dòng suối xanh
Nước ơi sao buồn nức nở

Bây giờ tôi biết em đâu
Cuối vườn nụ mai nhiệm mầu
Vừa thoát làn hương trinh bạch
Em ơi! Mây đã qua cầu…

4.8. Chùa Hương

Hôm nay đi chùa Hương
Hoa cỏ mờ hơi sương
Cùng thầy me em dậy
Em vấn đầu soi gương.

Khăn nhỏ, đuôi gà cao
Lưng đeo dải yếm đào
Quần lĩnh, áo the mới
Tay cầm nón quai thao.

Mẹ cười: “Thầy nó trông!
Chưn đi đôi dép cong
Con tôi xinh xinh quá!
Bao giờ cô lấy chồng?”

Em tuy mới mười lăm
Mà đã lắm người thăm
Nhờ mối mai đưa tiếng,
Khen tươi như trăng rằm.

Nhưng em chưa lấy ai,
Vì thầy bảo người mai
Rằng em còn bé lắm,
Ý đợi người tài trại

Em đi cùng với mẹ
Me em ngồi cáng trẹ
Thầy theo sau cưỡi ngựa,
Thắt lưng dài đỏ hoẹ

Thầy me ra đi đò,
Thuyền mấp mênh bên bờ.
Em nhìn sông nước chảy,
Đưa cánh buồm lô nhô.

Mơ xa lại nghĩ gần.
Đời mấy kẻ tri âm?
Thuyền nan vừa lẹ bước,
Em thấy một văn nhân…

Người đâu thanh lạ thường!
Tướng mạo trông phi thường.
Lưng cao dài, trán rộng.
Hỏi ai nhìn không thương?

Chàng ngồi bên me em
Me hỏi chuyện làm quen:
“Thưa thầy đi chùa ạ?
Thuyền đông giời ôi chen!”

Chàng thưa vâng thuyền đông
Rồi ngắm giời mênh mông,
Xa xa mờ núi biếc,
Phơn phớt áng mây hồng.

Dòng sông nước đục lờ.
Ngâm nga chàng đọc thơ!
Thầy khen hay, hay quá!
Em nghe ngồi ngẩn ngơ.

Thuyền đi, bến Đục qua,
Mỗi lúc gặp người ra,
Thẹn thùng em không nói:
“Nam vô A Di-đà!”

Réo rắt suối đưa quanh.
Ven bờ, ngọn núi xanh,
Nhịp cầu xa nho nhỏ.
Cảnh đẹp gần như tranh.

Sau núi Oản, Gà, Xôi,
Bao nhiêu là khỉ ngồi
Tới núi con voi phục,
Có đủ cả đầu đuôi

Chùa lấp sau rừng cây,
(Thuyền ta đi một ngày)
Lên cửa chùa em thấy
Hơn một trăm ăn mày

Em đi, chàng theo sau,
Em không dám đi mau,
Ngại chàng chê hấp tấp,
Số gian nan không giàu

Thầy me đến điện thờ,
Trầm hương khói tỏa mờ
Hương như là sao lạc
Lớp sóng người lô nhô.

Chen vào thật lắm công.
Thầy me em lễ xong
Quay về nhà ngang bảo:
“Mai mới vào chùa trong”

Chàng hai má đỏ hồng
Kêu với thằng tiểu đồng
Mang túi thơ bầu rượu:
“Mai ta vào chùa trong”

Đêm hôm ấy em mừng!
Mùi trầm hương bay lừng.
Em nằm nghe tiếng mõ,
Rồi chim kêu trong rừng.

Em mơ, em yêu đời
Mơ nhiều… Viết thế thôi
Kẻo ai mà xem thấy,
Nhìn em đến nực cười

Em chưa tỉnh giấc nồng,
Mây núi đã pha hồng.
Thầy me em sắp sửa
Vàng hương vào chùa trong.

Đường mây đá cheo veo,
Hoa đỏ, tím, vàng leo
Vì thương me quá mệt,
Săn sóc chàng đi theo

Mẹ bảo: “Đường còn lâu
Cứ vừa đi qua cầu
Quan- thế- âm Bồ-tát
Là tha hồ đi mau”

Em ư? Em không cầu,
Đường vẫn thấy đi mau
Chàng cũng cho như thế.
(Ra ta hợp tâm đầu)

Khi qua chùa Giải Oan
Trông thấy bức tường ngang,
Chàng đưa tay lẹ bút
Thảo bài thơ liên hoàn.

Tấm tắc thầy khen hay
Chữ đẹp như rồng bay
(Bài thơ này em nhớ
Nên chả chép vào đây)

Ôi! Chùa trong đây rồi!
Động thẳm bóng xanh ngời
Gấm thêu trần thạch nhũ,
Ngọc nhuốm hương trầm rơi

Mẹ vui mừng hả hê:
“Tặc! con đường mà ghê!”
Thầy kêu mau lên nhé,
Chiều hôm nay ta về.

Em nghe bỗng rụng rời!
Nhìn ai luống nghẹn lời!
Giờ vui đời có vậy,
Thoáng ngày vui qua rồi!

Làn gió thổi hây hây
Em nghe tà áo bay,
Em tìm hơi chàng thở!
Chàng ôi, chàng có hay?

Đường đây kia lên giời
Ta bước tựa vai cười,
Yêu nhau, yêu nhau mãi!
Đi, ta đi, chàng ôi!

Ngun ngút khói hương vàng,
Say trong giấc mơ màng,
Em cầu xin Trời Phật
Sao cho em lấy chàng.

Khung cảnh nhộn nhịp, đông đúc của dòng người đi lễ chùa Hương, một trong những ngôi chùa nổi tiếng nhất Việt Nam.

4.9. Cảnh Đi Chùa


Cái cảnh đi chùa
Được đúng một mùa
Thế gian cứ thích hợp hùa
Nơi nào chùa lớn thì ùa về xem

Xô đẩy tèm lem
Chen lấn đi kèm
Ông sư ông sãi lèm bèm
Chúng mày như thế ai thèm độ cho

Cúng thí so đo
Tâm trí tối mò
Ở nhà cắt thịt giết bò
Lên chùa thì lại giả đò phóng sanh

Lấp ló gian manh
Ăn uống giựt giành
Kệ kinh gõ mõ tập tành
Đọc ba câu chú đòi thành như lai

Nghiệp nặng hai vai
Cứ tưởng mình tài
Gặp phật xá lạy dài dài
Còn trong bụng dạ lại cài dao găm

Chùa chiền hằng năm
Mười lăm ngày rằm
Phải chi chăm chỉ như tằm
Thọ chay vài bữa ngồi nằm rên la

Chọn chùa ở xa
Đi cho ta bà
Đến chùa chủ yếu la cà
Chuyện người hóng hớt để mà hại nhau

Cửa thiền trước sau
Tranh đua làm màu
Phô trương thanh thế sang giàu
Bao nhiêu phước báu đổ nhào xuống sông

Phật dạy cho thông
Chớ có đèo bồng
Ngoài kia dương thế bụi hồng
Đi chùa cốt yếu phải trồng cây nhân

Cầu đạo từ thân
Sửa tâm chuyên cần
Tội do kiếp trước nợ nần
Kiếp này ráng bỏ xóa dần không thôi

Điên đảo cái tôi
N

Comments

No comments yet. Why don’t you start the discussion?

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *