Nhân vật Huấn Cao trong tác phẩm “Chữ người tử tù” của Nguyễn Tuân là một hình tượng nghệ thuật đặc sắc, nổi bật với tài hoa書道 phi thường và nhân cách cao đẹp. Để hiểu rõ hơn về con người này, chúng ta hãy cùng nhau tìm kiếm và phân tích những chi tiết đặc sắc nhất thể hiện tài hoa của Huấn Cao.
Một trong những chi tiết đầu tiên và quan trọng nhất hé lộ tài năng书道 của Huấn Cao chính là qua lời giới thiệu và sự ngưỡng mộ của viên quản ngục và thầy thơ lại. Câu hỏi: “Huấn Cao? Hay là cái người mà vùng tỉnh Sơn ta vẫn khen cái tài viết chữ rất nhanh và đẹp đó phải không?” cho thấy danh tiếng về书道 của Huấn Cao đã lan rộng, được nhiều người biết đến và công nhận. Sự ngưỡng mộ này không chỉ dừng lại ở lời nói mà còn thể hiện qua hành động, khi viên quản ngục ao ước có được chữ của Huấn Cao để treo trong nhà, coi đó là “một vật báu trên đời”.
Sự khao khát chữ của Huấn Cao từ viên quản ngục, “Chữ ông đẹp lắm, vuông lắm… Có được chữ ông Huấn mà treo là có một vật báu trên đời”, khẳng định tài năng thư pháp超凡脱俗 của ông không chỉ đơn thuần là kỹ thuật viết chữ mà còn đạt đến trình độ nghệ thuật khiến người khác trân trọng và ngưỡng mộ. Chữ của Huấn Cao không chỉ đẹp về hình thức mà còn chứa đựng giá trị tinh thần, trở thành “vật báu” mà ai cũng mong muốn sở hữu.
Tài hoa của Huấn Cao còn được thể hiện qua hành động cho chữ trong ngục tù. Một người tù với xiềng xích, gông cùm, trong một không gian nhơ bẩn, tối tăm, lại có thể tạo ra những con chữ đẹp đẽ, thanh cao, quả thực là một điều phi thường. Hành động này không chỉ thể hiện tài năng nghệ thuật mà còn cho thấy khí phách hiên ngang, bất khuất của Huấn Cao, người không khuất phục trước hoàn cảnh, vẫn giữ được cái đẹp và truyền bá cái đẹp ngay cả trong chốn ngục tù tăm tối.
Việc Huấn Cao “dậm tô neys chữ trên tấm lụa trắng tinh căng phẳng trên mảnh ván” cũng là một chi tiết quan trọng thể hiện sự tài hoa. Trong hoàn cảnh khó khăn, thiếu thốn, ông vẫn tạo ra những tác phẩm nghệ thuật書道 tinh xảo, thể hiện sự tận tâm và đam mê với nghệ thuật. Tấm lụa trắng tinh tương phản với không gian ngục tù dơ bẩn càng làm nổi bật vẻ đẹp书道 thanh cao và khí phách hiên ngang của Huấn Cao.
Lời khuyên của Huấn Cao dành cho viên quản ngục: “Ở đây lẫn lộn. ta khuyên thầy Quản nên thay chốn ở đi….Thầy nên tìm về quê nhà mà ở đã, thầy hãy thoát khỏi cái nghề này đi đã rồi hãy nghĩ đến chuyện chơi chữ” cũng gián tiếp thể hiện quan niệm về cái đẹp của Huấn Cao. Ông cho rằng cái đẹp chỉ có ý nghĩa khi nó được đặt trong một môi trường trong sạch, nơi cái thiện và cái ác phân minh. Việc “chơi chữ” chỉ có ý nghĩa khi con người ta đã thoát khỏi những toan tính, vụ lợi của cuộc sống.
Những chi tiết trên đã giúp chúng ta hiểu rõ hơn về tài hoa của nhân vật Huấn Cao. Ông không chỉ là một người có kỹ năng viết chữ đẹp mà còn là một nghệ sĩ书道 chân chính, có tâm hồn cao thượng và khí phách hiên ngang. Tài năng书道 của ông không chỉ thể hiện qua những con chữ mà còn qua cách sống, cách đối nhân xử thế, trở thành một biểu tượng cho cái đẹp, cái thiện và cái tài trong xã hội.