Đối với đời sống con người, thiên nhiên không có vai trò nào sau đây?

Thiên nhiên đóng vai trò vô cùng quan trọng trong đời sống con người, cung cấp tài nguyên, điều hòa khí hậu và là nguồn cảm hứng sáng tạo. Tuy nhiên, có một số vai trò mà thiên nhiên không đảm nhận, hoặc đảm nhận một cách gián tiếp. Bài viết này sẽ đi sâu phân tích vai trò của thiên nhiên đối với đời sống con người và làm rõ những khía cạnh mà thiên nhiên không trực tiếp can thiệp.

Theo quan điểm duy vật lịch sử, ý thức xã hội phản ánh tồn tại xã hội. Tôn giáo, một hình thái ý thức xã hội, phản ánh thế giới khách quan một cách đặc thù, đôi khi “lộn ngược” và “hoang đường”.

alt: Hình ảnh Phật giáo với tượng Phật và hoa sen, thể hiện tín ngưỡng tôn giáo.

Tôn giáo là sự phản ánh biến dạng, sai lệch về tự nhiên, con người và các quan hệ xã hội. Con người gán cho thần thánh những sức mạnh siêu nhiên, tạo nên chỗ dựa tinh thần. Ph.Ăngghen viết: “Con người vẫn chưa hiểu rằng họ đã nghiêng mình trước bản chất của chính mình và đã thần thánh hoá nó như một bản chất xa lạ nào đó”.

Nguyên nhân của sự phản ánh “hoang đường” của tôn giáo xuất phát từ hiện thực khách quan, đặc biệt là điều kiện kinh tế – xã hội. Khi con người bất lực trước tự nhiên, trước áp bức giai cấp, họ tìm đến tôn giáo.

alt: Con người nhỏ bé đứng trước thiên nhiên hùng vĩ, thể hiện sự phụ thuộc và mối liên hệ mật thiết.

Tuy nhiên, thiên nhiên không trực tiếp giải quyết các vấn đề xã hội, chính trị, hoặc kinh tế. Mặc dù điều kiện tự nhiên có thể ảnh hưởng đến sự phát triển kinh tế – xã hội, nhưng việc giải quyết các vấn đề bất bình đẳng, áp bức, và xung đột xã hội hoàn toàn phụ thuộc vào hành động của con người. Thiên nhiên có thể cung cấp tài nguyên, nhưng việc khai thác, phân phối và sử dụng tài nguyên đó như thế nào lại thuộc về quyết định của xã hội.

C.Mác viết: “Sự nghèo nàn của tôn giáo vừa là biểu hiện của sự nghèo nàn hiện thực, vừa là sự phản kháng chống sự nghèo nàn hiện thực ấy. Tôn giáo là tiếng thở dài của chúng sinh bị áp bức, là trái tim của thế giới không có trái tim, cũng như nó là tinh thần của những trật tự không có tinh thần. Tôn giáo là thuốc phiện của nhân dân”.

Với luận điểm “tôn giáo là thuốc phiện của nhân dân”, C.Mác nhấn mạnh đến sự tồn tại tất yếu của tôn giáo như một thứ thuốc giảm đau. Người ta tìm đến tôn giáo khi đau khổ, và chừng nào còn đau khổ, chừng đó còn có nhu cầu tôn giáo.

alt: Hình ảnh người dân chắp tay cầu nguyện trong một ngôi chùa, thể hiện nhu cầu tâm linh và tìm kiếm sự che chở.

Do đó, trong khi thiên nhiên đóng vai trò quan trọng trong việc cung cấp nguồn sống và tạo điều kiện cho sự tồn tại của con người, nó không trực tiếp giải quyết các vấn đề về công bằng xã hội, quyền lực chính trị, hay sự phát triển kinh tế. Những vấn đề này đòi hỏi sự can thiệp và giải quyết từ chính con người thông qua các hệ thống xã hội, chính trị và kinh tế.

Để khắc phục những ảnh hưởng tiêu cực của tôn giáo, cần tạo lập một thế giới không có áp bức, bất công, nghèo đói, một thế giới không cần đến “sự đền bù hư ảo” của tôn giáo, mà người ta có thể tìm thấy hạnh phúc thật sự ngay trong cuộc sống.

Comments

No comments yet. Why don’t you start the discussion?

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *