Cậu Bé và Cây Táo: Câu Chuyện Vượt Thời Gian Về Sự Cho Đi và Nhận Lại

Câu chuyện ngụ ngôn “Cây Táo Rừng” của tác giả Silverstein không chỉ là một câu chuyện dành cho trẻ em, mà còn là một bài học sâu sắc về tình người, sự hy sinh và vòng tuần hoàn của cuộc sống. Câu chuyện xoay quanh mối quan hệ giữa một cậu bé và một cây táo, nơi cây táo luôn sẵn sàng cho đi mọi thứ mình có cho cậu bé.

Ngày xửa ngày xưa, có một cây táo hoang dại và một cậu bé sống gần đó. Cây táo yêu mến cậu bé vô cùng. Cậu bé thường đến chơi với cây, kết lá thành vương miện, trèo cây, hái quả và ngủ dưới bóng mát của cây.

Thời gian trôi đi, cậu bé lớn lên và không còn thường xuyên đến thăm cây táo nữa. Một ngày, cậu bé tìm đến cây và nói rằng cậu cần tiền để mua đồ chơi. Cây táo không có tiền, nhưng nó gợi ý cậu bé hái quả của mình đem bán để có tiền. Cậu bé làm theo, và cây táo cảm thấy hạnh phúc.

Nhiều năm sau, cậu bé (giờ đã là một chàng trai) quay lại và nói rằng cậu cần một ngôi nhà. Cây táo không có nhà, nhưng nó bảo cậu chặt cành của mình để xây nhà. Cậu bé chặt hết cành cây và mang đi, còn cây táo thì vẫn cảm thấy hạnh phúc.

Thời gian lại trôi qua, và cậu bé (giờ đã là một người đàn ông lớn tuổi) trở lại. Lần này, cậu cần một chiếc thuyền để đi xa. Cây táo bảo cậu chặt thân mình để làm thuyền. Cậu bé chặt cây táo và đóng thuyền, rồi ra khơi. Cây táo vẫn cảm thấy hạnh phúc.

Cuối cùng, sau một thời gian rất dài, cậu bé (giờ đã là một ông già) quay trở lại. Cây táo giờ chỉ còn là một gốc cây già cỗi. Cây táo buồn bã nói rằng nó không còn gì để cho cậu bé nữa. Cậu bé đáp rằng cậu không cần gì cả, chỉ cần một chỗ để ngồi nghỉ ngơi vì cậu đã quá mệt mỏi. Cây táo vui mừng mời cậu bé ngồi xuống gốc cây của mình. Và cậu bé ngồi xuống, dựa lưng vào gốc cây.

Và gốc cây táo cảm thấy hạnh phúc.

Câu chuyện “Cậu Bé Và Cây Táo” là một ẩn dụ sâu sắc về sự cho đi vô điều kiện và sự ích kỷ của con người. Cây táo tượng trưng cho tình yêu thương bao la, sự hy sinh và lòng vị tha. Cậu bé tượng trưng cho sự ích kỷ, lòng tham lam và sự vô ơn.

Câu chuyện đặt ra câu hỏi: Chúng ta là ai trong câu chuyện này? Chúng ta là cây táo sẵn sàng cho đi mọi thứ mà không cần đáp lại, hay là cậu bé chỉ biết nhận mà không biết cho? Chúng ta có đang tận dụng những gì mình có để mang lại lợi ích cho người khác, hay chỉ lo vun vén cho bản thân mình?

Hãy suy ngẫm về câu chuyện “Cậu Bé và Cây Táo” và tự hỏi bản thân mình: Chúng ta có thể học được gì từ câu chuyện này để sống một cuộc sống ý nghĩa và trọn vẹn hơn?

Comments

No comments yet. Why don’t you start the discussion?

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *