Gió Bấc Thổi ào ào Qua Khu Rừng Vắng, mang theo cái lạnh cắt da cắt thịt của mùa đông. Những cành cây khẳng khiu, trơ trụi lá, chốc chốc run lên bần bật như những người già co ro trong tấm áo mỏng. Màn mưa phùn lất phất giăng kín không gian, làm tăng thêm vẻ ảm đạm, tiêu điều của cảnh vật. Tiếng gió rít gào, hòa cùng tiếng mưa rơi tí tách, tạo nên một bản hòa ca buồn da diết của mùa đông.
Trong khung cảnh ấy, bên gốc đa già cỗi, một chú Thỏ nhỏ bé bước ra, trên tay cầm một tấm vải dệt bằng rong biển mỏng manh. Gió bấc thổi mạnh khiến tấm vải bị lật tung, bay đi vun vút. Thỏ vội vàng đuổi theo, mong giữ lại chút hơi ấm ít ỏi giữa trời đông giá rét. Cái lạnh của gió bấc không chỉ làm Thỏ run rẩy mà còn khiến nó cảm nhận rõ hơn sự cô đơn, lạc lõng giữa khu rừng vắng vẻ.
Tấm vải rơi tròng trành trên mặt ao nước lạnh giá. Thỏ vừa đặt chân xuống nước đã vội co lên vì buốt giá. Nó cố khều tấm vải nhưng chân không tới. Sự bất lực hiện rõ trên khuôn mặt nhỏ bé của Thỏ. Cái lạnh không chỉ đến từ bên ngoài mà còn thấm sâu vào tận tâm can, khiến Thỏ cảm thấy tuyệt vọng.
Đúng lúc đó, một chú Nhím chậm rãi đi đến. Thỏ mừng rỡ kêu lên:
-
Tôi đánh rơi tấm vải khoác rồi!
-
Thế thì gay go đấy! Trời rét thế này, không có áo khoác thì chịu sao được – Nhím đáp, giọng đầy lo lắng.
Nhím nhanh trí nhặt một chiếc que, khều tấm vải dạt vào bờ. Nó nhặt lên, giũ nước rồi quấn lên người Thỏ:
-
Phải may thành một chiếc áo, có thế mới kín được.
-
Tôi đã hỏi rồi. Ở đây chẳng có ai may vá gì được.
Nhím ra dáng suy nghĩ:
- Ừ! Muốn may áo phải có kim. Tôi thiếu gì kim.
Nói xong, Nhím xù lông. Vô số những chiếc lông nhọn hoắt trên mình Nhím dựng lên như những chiếc kim. Nhím rút một chiếc lông nhọn, cởi tấm vải trên mình Thỏ để may áo.
Gió bấc vẫn thổi ào ào qua khu rừng vắng, nhưng giờ đây, trong lòng Thỏ không còn cảm thấy lạnh lẽo nữa. Bởi bên cạnh nó, có một người bạn sẵn sàng sẻ chia, giúp đỡ. Tình bạn ấm áp đã xua tan đi cái giá lạnh của mùa đông, sưởi ấm trái tim bé nhỏ của Thỏ. Câu chuyện nhỏ này cho thấy, dù trong hoàn cảnh khó khăn nhất, tình người vẫn luôn là ngọn lửa sưởi ấm trái tim, giúp chúng ta vượt qua mọi thử thách. Và đôi khi, những điều giản dị nhất lại mang đến những giá trị lớn lao nhất. Gió bấc thổi, nhưng tình bạn còn mãi.