“Gần mực thì đen, gần đèn thì rạng” – Liệu có hoàn toàn đúng?
Câu tục ngữ “Gần mực thì đen, gần đèn thì rạng” mang ý nghĩa sâu sắc về sự ảnh hưởng của môi trường đến sự hình thành và phát triển nhân cách con người. Tuy nhiên, liệu quan điểm này có hoàn toàn đúng trong mọi trường hợp? Tôi cho rằng, cần có một cái nhìn đa chiều và sâu sắc hơn về vấn đề này.
Câu tục ngữ “Gần mực thì đen, gần đèn thì rạng” thường được hiểu là môi trường xung quanh có tác động mạnh mẽ đến sự hình thành nhân cách của mỗi người. “Mực” tượng trưng cho những điều xấu xa, tiêu cực, trong khi “đèn” tượng trưng cho những điều tốt đẹp, tích cực. Vì vậy, câu tục ngữ muốn nhắn nhủ chúng ta nên tránh xa những điều xấu và học hỏi những điều tốt.
Tuy nhiên, thực tế cuộc sống phức tạp hơn nhiều. Con người không phải là những tờ giấy trắng dễ dàng bị nhuộm màu bởi môi trường. Chúng ta có khả năng tự nhận thức, chọn lọc và định hình bản thân.
Có những người, dù sống trong môi trường đầy rẫy những điều xấu xa, tiêu cực, vẫn giữ vững được phẩm chất tốt đẹp. Họ như những đóa sen “gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn”. Ngược lại, có những người, dù được bao bọc trong môi trường tốt đẹp, lại không biết trân trọng và giữ gìn, cuối cùng vẫn sa ngã vào những điều xấu.
Chủ tịch Hồ Chí Minh là một ví dụ điển hình cho việc giữ vững phẩm chất cao đẹp trong môi trường đầy khó khăn, thử thách. Dù sống trong cảnh nước mất nhà tan, Người vẫn kiên trì tìm con đường giải phóng dân tộc, không màng đến gian khổ, hy sinh.
Nguyễn Văn Trỗi, một người thợ điện bình thường, sống trong xã hội đầy rẫy bất công, vẫn giữ vững lý tưởng cách mạng, sẵn sàng hy sinh vì độc lập, tự do của Tổ quốc.
Những tấm gương sáng này cho thấy, môi trường có ảnh hưởng đến con người, nhưng không phải là yếu tố quyết định. Điều quan trọng là bản lĩnh, ý chí và sự nỗ lực của mỗi người.
Vậy nên, thay vì thụ động chấp nhận sự ảnh hưởng của môi trường, chúng ta cần chủ động xây dựng cho mình một hệ giá trị đúng đắn, rèn luyện ý chí kiên cường, và không ngừng học hỏi, trau dồi kiến thức để có thể tự tin đối mặt với mọi thử thách.
Quan điểm “Thiên nhiên và con người không có mối quan hệ nào” – Một sai lầm nghiêm trọng
Có ý kiến cho rằng “con người và thiên nhiên không có bất cứ mối quan hệ nào”. Đây là một quan điểm hoàn toàn sai lầm và nguy hiểm, thể hiện sự thiếu hiểu biết về vai trò to lớn của thiên nhiên đối với cuộc sống con người.
Thiên nhiên không chỉ là môi trường sống của con người, mà còn là nguồn cung cấp tài nguyên vô tận cho cuộc sống. Từ không khí để thở, nước để uống, đất đai để canh tác, đến khoáng sản, rừng cây… tất cả đều là những món quà vô giá mà thiên nhiên ban tặng cho con người.
Thiên nhiên còn có vai trò quan trọng trong việc điều hòa khí hậu, bảo vệ môi trường sống. Rừng cây giúp điều hòa lượng mưa, ngăn chặn lũ lụt, xói mòn đất. Biển cả giúp điều hòa nhiệt độ, tạo ra oxy.
Tuy nhiên, hiện nay, con người đang tàn phá thiên nhiên một cách nghiêm trọng. Ô nhiễm môi trường, khai thác tài nguyên bừa bãi, phá rừng… đang gây ra những hậu quả nghiêm trọng như biến đổi khí hậu, thiên tai, dịch bệnh…
Những hậu quả này không chỉ ảnh hưởng đến môi trường, mà còn đe dọa trực tiếp đến cuộc sống con người. Mất mùa, đói nghèo, bệnh tật, thậm chí là chiến tranh… đều có thể xảy ra do tác động của việc tàn phá thiên nhiên.
Vì vậy, bảo vệ thiên nhiên không chỉ là trách nhiệm của mỗi cá nhân, mà còn là vấn đề sống còn của cả nhân loại. Chúng ta cần thay đổi tư duy, hành động, sống hài hòa với thiên nhiên, bảo vệ môi trường sống của chính mình.
“Tôi hút thuốc lá, tôi bị bệnh, hãy mặc kệ tôi!” – Một suy nghĩ ích kỷ và vô trách nhiệm
Câu nói “Tôi hút thuốc lá, tôi bị bệnh, hãy mặc kệ tôi!” thể hiện một thái độ sống ích kỷ, vô trách nhiệm với bản thân và cộng đồng. Hút thuốc lá không chỉ gây hại cho sức khỏe của người hút, mà còn ảnh hưởng đến những người xung quanh.
Khói thuốc lá chứa hàng ngàn chất độc hại, gây ra nhiều bệnh nguy hiểm như ung thư phổi, bệnh tim mạch, bệnh hô hấp… Người hút thuốc lá không chỉ tự hủy hoại sức khỏe của mình, mà còn gây ảnh hưởng đến những người hít phải khói thuốc thụ động.
Đặc biệt, trẻ em và phụ nữ mang thai là những đối tượng dễ bị tổn thương nhất bởi khói thuốc lá. Khói thuốc lá có thể gây ra các bệnh về đường hô hấp, ảnh hưởng đến sự phát triển của trẻ em, thậm chí gây sẩy thai, sinh non ở phụ nữ mang thai.
Ngoài ra, hút thuốc lá còn gây ra những tác hại về kinh tế và xã hội. Chi phí mua thuốc lá, chi phí chữa bệnh do thuốc lá gây ra là một gánh nặng lớn cho gia đình và xã hội. Hút thuốc lá còn gây ra ô nhiễm môi trường, ảnh hưởng đến mỹ quan đô thị.
Vì vậy, bỏ thuốc lá không chỉ là bảo vệ sức khỏe của bản thân, mà còn là bảo vệ sức khỏe của những người xung quanh, bảo vệ môi trường và góp phần xây dựng một xã hội văn minh.
Vệ sinh trường học – Trách nhiệm của ai?
Có ý kiến cho rằng, việc vệ sinh trường học là trách nhiệm của những người lao công đã được nhà trường trả lương. Tuy nhiên, theo tôi, quan điểm này hoàn toàn sai lệch. Gìn giữ vệ sinh trường học là trách nhiệm chung của tất cả mọi người, từ học sinh, giáo viên đến cán bộ, nhân viên nhà trường.
Trường học là môi trường học tập và sinh hoạt chung của tất cả mọi người. Một môi trường sạch sẽ, thoáng mát sẽ tạo điều kiện tốt nhất cho việc học tập và rèn luyện. Ngược lại, một môi trường bẩn thỉu, ô nhiễm sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe và tinh thần của mọi người.
Việc giữ gìn vệ sinh trường học không chỉ là trách nhiệm của những người lao công, mà còn là trách nhiệm của mỗi học sinh. Mỗi học sinh cần có ý thức giữ gìn vệ sinh chung, không xả rác bừa bãi, không vẽ bậy lên tường, bàn ghế…
Giáo viên cũng có vai trò quan trọng trong việc giáo dục ý thức giữ gìn vệ sinh cho học sinh. Giáo viên có thể tổ chức các hoạt động ngoại khóa, các buổi lao động tập thể để nâng cao ý thức của học sinh về vấn đề này.
Cán bộ, nhân viên nhà trường cũng cần có trách nhiệm trong việc giữ gìn vệ sinh trường học. Cần thường xuyên kiểm tra, nhắc nhở học sinh và giáo viên về ý thức giữ gìn vệ sinh chung.
Chỉ khi tất cả mọi người cùng chung tay góp sức, trường học mới thực sự trở thành một môi trường xanh, sạch, đẹp.
Học tủ, học lệch – Nên hay không nên?
Trong quá trình học tập, có ý kiến cho rằng “Có thể bỏ qua một số môn, chỉ nên học những môn bản thân yêu thích”. Quan điểm này liệu có đúng đắn? Theo tôi, đây là một suy nghĩ sai lầm, có thể gây ra những hậu quả tiêu cực cho sự phát triển của học sinh.
Chương trình học ở trường phổ thông được xây dựng một cách khoa học, bao gồm nhiều môn học khác nhau, nhằm trang bị cho học sinh những kiến thức và kỹ năng toàn diện. Mỗi môn học có một vai trò và giá trị riêng, góp phần vào sự phát triển trí tuệ, thể chất và nhân cách của học sinh.
Việc chỉ tập trung vào những môn học yêu thích và bỏ qua những môn học khác sẽ khiến học sinh thiếu hụt kiến thức và kỹ năng ở những lĩnh vực quan trọng. Điều này có thể gây khó khăn cho học sinh trong việc học tập ở các cấp học cao hơn, cũng như trong công việc và cuộc sống sau này.
Hơn nữa, việc học lệch còn có thể khiến học sinh phát triển không cân đối, thiếu hụt về mặt kiến thức và kỹ năng xã hội. Những học sinh chỉ giỏi một vài môn học, nhưng lại kém ở những môn học khác thường gặp khó khăn trong việc giao tiếp, hợp tác và giải quyết vấn đề.
Vì vậy, học sinh cần có một thái độ học tập đúng đắn, học đều tất cả các môn, không nên bỏ qua bất kỳ môn học nào. Cần tìm ra phương pháp học tập phù hợp với từng môn học, phát huy sở trường và khắc phục những điểm yếu.
Giờ Trái Đất – Chỉ là hình thức?
Giờ Trái Đất là một sự kiện quốc tế thường niên, được tổ chức nhằm nâng cao nhận thức của cộng đồng về tiết kiệm năng lượng và bảo vệ môi trường. Tuy nhiên, vẫn có một số người cho rằng “Tắt thiết bị điện trong Giờ Trái Đất chỉ là việc làm hình thức”. Quan điểm này là hoàn toàn sai lầm và thiếu hiểu biết về ý nghĩa của sự kiện này.
Giờ Trái Đất không chỉ là việc tắt đèn trong một giờ đồng hồ. Nó là một hành động mang tính biểu tượng, thể hiện sự quan tâm của cộng đồng đến vấn đề biến đổi khí hậu và ô nhiễm môi trường.
Việc tắt đèn trong Giờ Trái Đất không chỉ giúp tiết kiệm một lượng điện năng nhỏ, mà còn có tác dụng lan tỏa thông điệp về tiết kiệm năng lượng và bảo vệ môi trường đến hàng triệu người trên thế giới.
Ngoài ra, Giờ Trái Đất còn là dịp để mọi người suy nghĩ về những hành động của mình đối với môi trường, từ đó thay đổi thói quen tiêu dùng, sử dụng năng lượng một cách hợp lý hơn.
Vì vậy, không nên coi Giờ Trái Đất chỉ là một việc làm hình thức. Hãy tham gia Giờ Trái Đất một cách tích cực và lan tỏa thông điệp về bảo vệ môi trường đến mọi người xung quanh.
Viết, vẽ vào sách giáo khoa – Nên hay không nên?
Sách giáo khoa là một công cụ học tập quan trọng của học sinh. Tuy nhiên, nhiều học sinh lại có thói quen viết, vẽ bậy vào sách giáo khoa, khiến sách trở nên lem luốc, bẩn thỉu. Vậy, hành động này nên hay không nên?
Việc viết, vẽ bậy vào sách giáo khoa là một hành động không nên. Sách giáo khoa là tài sản chung của nhà trường và xã hội, cần được giữ gìn cẩn thận. Việc viết, vẽ bậy vào sách không chỉ làm mất mỹ quan, mà còn gây khó khăn cho việc sử dụng sách của những người khác.
Tuy nhiên, không phải lúc nào việc viết vào sách cũng là không nên. Việc ghi chú những kiến thức quan trọng, những điều cần ghi nhớ vào sách có thể giúp học sinh học tập hiệu quả hơn.
Quan trọng là, học sinh cần có ý thức giữ gìn sách vở, không nên viết, vẽ bậy vào sách, chỉ nên ghi những điều cần thiết để phục vụ cho việc học tập. Sau khi học xong, cần giữ gìn sách cẩn thận để có thể sử dụng lại hoặc tặng cho những người khác.
“Sách giáo khoa bố mẹ đã bỏ tiền mua, nếu muốn, mình có thể viết, vẽ vào đó” – Quan điểm sai lầm
Có một quan điểm thường gặp ở nhiều học sinh là “Sách giáo khoa bố mẹ đã bỏ tiền mua, nếu muốn, mình có thể viết, vẽ vào đó”. Đây là một quan điểm hoàn toàn sai lầm, thể hiện sự thiếu ý thức về giá trị của sách giáo khoa và trách nhiệm của bản thân.
Sách giáo khoa mới tinh, thể hiện sự trân trọng đối với kiến thức
Sách giáo khoa không chỉ là một món đồ vật mà bố mẹ đã bỏ tiền mua. Nó là một công cụ học tập quan trọng, chứa đựng những kiến thức và kỹ năng cần thiết cho sự phát triển của học sinh. Sách giáo khoa là tài sản chung của xã hội, cần được giữ gìn và trân trọng.
Việc viết, vẽ bậy vào sách giáo khoa không chỉ làm mất mỹ quan, mà còn làm giảm giá trị sử dụng của sách. Những cuốn sách bị viết, vẽ bậy sẽ không thể sử dụng lại hoặc tặng cho những người khác, gây lãng phí nguồn tài nguyên.
Hơn nữa, việc viết, vẽ bậy vào sách còn thể hiện sự thiếu tôn trọng đối với kiến thức và công sức của những người đã biên soạn sách. Cần nhận thức được rằng, sách giáo khoa không chỉ là một món đồ vật, mà còn là một nguồn tri thức vô giá, cần được trân trọng và bảo vệ.
Thời gian là vô hạn?
Nhiều người cho rằng thời gian là vô hạn và vì thế, không cần phải trân trọng, sử dụng một cách hiệu quả. Tuy nhiên, quan điểm này là hoàn toàn sai lầm. Thời gian tuy trôi đi vô tận, nhưng thời gian của mỗi người lại là hữu hạn.
Thời gian là một nguồn tài nguyên quý giá, không thể tái tạo được. Khi thời gian đã trôi qua, chúng ta không thể lấy lại được. Vì vậy, cần phải trân trọng từng giây, từng phút, sử dụng thời gian một cách hiệu quả để làm những việc có ý nghĩa.
Mỗi người chỉ có một quỹ thời gian nhất định trong cuộc đời. Cần sử dụng thời gian một cách hợp lý, tránh lãng phí vào những việc vô bổ. Cần xác định mục tiêu rõ ràng, lập kế hoạch cụ thể và thực hiện một cách kiên trì để đạt được thành công.
Hãy trân trọng thời gian như trân trọng vàng bạc. Bởi vì thời gian còn quý hơn cả vàng bạc. Vàng bạc có thể kiếm lại được, nhưng thời gian đã mất đi thì không bao giờ trở lại.
Con người có thể làm chủ thiên nhiên?
Có một quan điểm sai lầm cho rằng con người có thể làm chủ thiên nhiên. Đây là một suy nghĩ kiêu ngạo, coi thường sức mạnh của thiên nhiên và có thể dẫn đến những hành động tàn phá môi trường.
Thiên nhiên có sức mạnh to lớn, có thể tạo ra những hiện tượng như bão lũ, động đất, núi lửa… Con người không thể ngăn chặn được những hiện tượng này, mà chỉ có thể giảm thiểu thiệt hại bằng cách sống hài hòa với thiên nhiên, bảo vệ môi trường.
Việc tàn phá thiên nhiên, khai thác tài nguyên bừa bãi chỉ mang lại lợi ích trước mắt, nhưng lại gây ra những hậu quả lâu dài và nghiêm trọng cho môi trường và cuộc sống con người. Biến đổi khí hậu, ô nhiễm môi trường, suy thoái tài nguyên… là những hậu quả mà con người đang phải gánh chịu do hành động tàn phá thiên nhiên.
Thay vì cố gắng làm chủ thiên nhiên, hãy học cách sống hòa hợp với thiên nhiên, bảo vệ môi trường, sử dụng tài nguyên một cách bền vững. Chỉ có như vậy, con người mới có thể tồn tại và phát triển lâu dài trên hành tinh này.
Thuốc lá là lựa chọn cá nhân?
Có người cho rằng thuốc lá là một sản phẩm do con người tạo ra và việc sử dụng nó là quyền tự do lựa chọn của mỗi người. Họ nói “Tôi hút, mặc kệ tôi!”. Tuy nhiên, quan điểm này là hoàn toàn sai lầm và thể hiện sự thiếu trách nhiệm với bản thân và cộng đồng.
Thuốc lá là một chất gây nghiện, gây hại cho sức khỏe của người hút và những người xung quanh. Khói thuốc lá chứa hàng ngàn chất độc hại, gây ra nhiều bệnh nguy hiểm như ung thư phổi, bệnh tim mạch, bệnh hô hấp…
Việc hút thuốc lá không chỉ là một hành động cá nhân, mà còn là một hành động gây ảnh hưởng đến cộng đồng. Những người hút thuốc lá không chỉ tự hủy hoại sức khỏe của mình, mà còn gây ô nhiễm môi trường, ảnh hưởng đến sức khỏe của những người hít phải khói thuốc thụ động.
Đặc biệt, trẻ em và phụ nữ mang thai là những đối tượng dễ bị tổn thương nhất bởi khói thuốc lá. Khói thuốc lá có thể gây ra các bệnh về đường hô hấp, ảnh hưởng đến sự phát triển của trẻ em, thậm chí gây sẩy thai, sinh non ở phụ nữ mang thai.
Vì vậy, bỏ thuốc lá không chỉ là bảo vệ sức khỏe của bản thân, mà còn là bảo vệ sức khỏe của những người xung quanh và góp phần xây dựng một cộng đồng khỏe mạnh.
Mặc đồng phục – Gò bó hay cần thiết?
Trong môi trường học đường, việc mặc đồng phục là một quy định phổ biến. Tuy nhiên, có ý kiến cho rằng việc này là không cần thiết, gây gò bó và hạn chế sự thể hiện cá tính của học sinh. Vậy, quan điểm này có đúng không? Theo tôi, việc mặc đồng phục là cần thiết và mang lại nhiều lợi ích cho học sinh và nhà trường.
Đồng phục giúp tạo sự đồng đều trong môi trường học đường, xóa bỏ sự phân biệt giàu nghèo, tạo điều kiện cho tất cả học sinh đều cảm thấy bình đẳng. Khi mặc đồng phục, học sinh không còn phải lo lắng về việc mặc gì, không còn phải cạnh tranh nhau về trang phục, từ đó tập trung hơn vào việc học tập.
Đồng phục còn giúp tạo nên bản sắc riêng cho mỗi trường, giúp học sinh cảm thấy tự hào về trường của mình. Khi mặc đồng phục, học sinh sẽ có ý thức hơn về việc giữ gìn hình ảnh của trường, có trách nhiệm hơn với cộng đồng.
Tuy nhiên, việc mặc đồng phục cũng cần có sự linh hoạt, không nên quá cứng nhắc, gò bó. Nhà trường nên lắng nghe ý kiến của học sinh, tạo điều kiện cho học sinh được thể hiện cá tính của mình thông qua các hoạt động ngoại khóa, các buổi sinh hoạt lớp.
Tóm lại, việc mặc đồng phục là cần thiết và mang lại nhiều lợi ích cho học sinh và nhà trường. Cần có sự cân bằng giữa việc tuân thủ quy định và việc thể hiện cá tính để tạo ra một môi trường học tập tốt đẹp.