Đầu thế kỷ XX chứng kiến những biến động to lớn ở khu vực Mĩ Latinh, đánh dấu một giai đoạn chuyển mình quan trọng trong lịch sử khu vực. Sự trỗi dậy của các phong trào đấu tranh, sự can thiệp của nước ngoài và những thay đổi về kinh tế, xã hội đã tạo nên một bức tranh phức tạp và đa chiều.
Một trong những điểm Nổi Bật Của Tình Hình Mĩ Latinh ở đầu Thế Kỷ Xx Là sự gia tăng ảnh hưởng của Hoa Kỳ. Học thuyết Monroe, được đưa ra từ thế kỷ XIX, đã được Hoa Kỳ sử dụng để biện minh cho sự can thiệp vào công việc nội bộ của các quốc gia Mĩ Latinh. Chính sách “Cây gậy lớn” của Theodore Roosevelt càng làm gia tăng sự hiện diện và quyền lực của Hoa Kỳ trong khu vực, đặc biệt là ở vùng Caribe và Trung Mỹ.
Sự can thiệp này thường diễn ra thông qua các biện pháp kinh tế, chính trị và thậm chí cả quân sự, nhằm bảo vệ lợi ích của các tập đoàn Hoa Kỳ và duy trì sự ổn định chính trị theo hướng có lợi cho Hoa Kỳ. Điều này đã gây ra sự bất mãn sâu sắc trong dân chúng Mĩ Latinh và thúc đẩy các phong trào đấu tranh chống lại sự can thiệp của nước ngoài.
Bên cạnh đó, điểm nổi bật của tình hình Mĩ Latinh ở đầu thế kỷ XX là sự phát triển của các phong trào công nhân và nông dân. Quá trình công nghiệp hóa ở một số quốc gia Mĩ Latinh đã tạo ra một tầng lớp công nhân ngày càng lớn mạnh. Họ phải đối mặt với điều kiện làm việc tồi tệ, lương thấp và sự bất công xã hội. Điều này đã dẫn đến sự hình thành của các tổ chức công đoàn và các cuộc biểu tình, đình công đòi quyền lợi.
Đồng thời, tình trạng chiếm hữu đất đai bất bình đẳng và sự bóc lột của các địa chủ lớn đã khiến nông dân Mĩ Latinh nổi dậy đấu tranh đòi quyền lợi và cải cách ruộng đất. Các phong trào này thường mang tính địa phương, nhưng đã góp phần làm suy yếu chế độ oligarchy và tạo tiền đề cho những thay đổi chính trị lớn hơn trong tương lai.
Một điểm nổi bật của tình hình Mĩ Latinh ở đầu thế kỷ XX nữa là sự trỗi dậy của chủ nghĩa dân tộc. Sự can thiệp của nước ngoài và tình trạng bất bình đẳng xã hội đã thúc đẩy tinh thần dân tộc trong dân chúng Mĩ Latinh. Các nhà văn, nhà báo, trí thức và các nhà hoạt động chính trị đã lên tiếng kêu gọi bảo vệ chủ quyền quốc gia, phát triển kinh tế độc lập và xây dựng một bản sắc văn hóa riêng.
Chủ nghĩa dân tộc ở Mĩ Latinh đầu thế kỷ XX thường mang màu sắc chống đế quốc và đề cao giá trị văn hóa bản địa. Nó trở thành một động lực quan trọng thúc đẩy các phong trào đấu tranh giải phóng dân tộc và xây dựng một xã hội công bằng hơn.
Tóm lại, điểm nổi bật của tình hình Mĩ Latinh ở đầu thế kỷ XX là sự đan xen giữa sự can thiệp của nước ngoài, sự trỗi dậy của các phong trào xã hội và sự phát triển của chủ nghĩa dân tộc. Những yếu tố này đã tạo nên một giai đoạn lịch sử đầy biến động và mở đường cho những thay đổi sâu sắc hơn trong khu vực.