Mưa xuân riêu riêu trên phố cổ Hà Nội, gợi nhớ những kỷ niệm trong "Thương nhớ mười hai"
Mưa xuân riêu riêu trên phố cổ Hà Nội, gợi nhớ những kỷ niệm trong "Thương nhớ mười hai"

Thương Nhớ Mười Hai Đọc Hiểu: Cảm Xúc Mùa Xuân Trong Văn Chương Việt

“Thương nhớ mười hai” của Vũ Bằng là một tác phẩm văn chương đặc sắc, ghi lại những cảm xúc tinh tế về vẻ đẹp của Hà Nội và miền Bắc qua từng tháng trong năm. Đặc biệt, những trang viết về mùa xuân, về tháng Giêng, luôn gợi lên trong lòng người đọc những rung động khó tả, một nỗi “thương nhớ mười hai” da diết. Chúng ta hãy cùng nhau “đọc hiểu” những cung bậc cảm xúc ấy qua lăng kính của Vũ Bằng.

Vũ Bằng không chỉ đơn thuần miêu tả mùa xuân bằng những hình ảnh khách quan, mà ông còn thổi hồn vào cảnh vật, biến chúng thành những sinh thể sống động, có cảm xúc. Mùa xuân trong “Thương nhớ mười hai” không chỉ là mưa riêu riêu, gió lành lạnh, tiếng nhạn kêu đêm xanh hay tiếng trống chèo vọng lại từ thôn xóm. Mùa xuân ấy còn là sự thức tỉnh của nhựa sống trong mỗi con người, là khát khao yêu thương trỗi dậy mãnh liệt sau những ngày đông giá rét.

Mưa xuân riêu riêu trên phố cổ Hà Nội, gợi nhớ những kỷ niệm trong "Thương nhớ mười hai"Mưa xuân riêu riêu trên phố cổ Hà Nội, gợi nhớ những kỷ niệm trong "Thương nhớ mười hai"

Mưa xuân Hà Nội qua ống kính nghệ thuật, gợi lại không khí đặc trưng được Vũ Bằng miêu tả trong “Thương nhớ mười hai”. Hình ảnh những mái ngói cổ kính ẩn hiện trong làn mưa mỏng tạo nên một không gian vừa thực, vừa ảo, khơi gợi cảm xúc bâng khuâng, xao xuyến.

Và có lẽ, khoảnh khắc “yêu mùa xuân nhất” của Vũ Bằng là vào khoảng sau ngày rằm tháng Giêng. Khi Tết đã qua nhưng dư âm vẫn còn vương vấn, khi đào phai nhưng nhụy vẫn còn phong, khi cỏ không mướt xanh nhưng lại nức một mùi hương man mác. Đó là khoảng thời gian giao mùa, giữa sự tàn phai và sự hồi sinh, giữa cái cũ và cái mới, tạo nên một vẻ đẹp riêng, một nỗi “thương nhớ mười hai” đặc biệt.

“Thương nhớ mười hai” không chỉ là một tác phẩm văn chương, mà còn là một bức tranh tâm cảnh, một khúc ca trữ tình về Hà Nội và miền Bắc. Đọc “Thương nhớ mười hai”, chúng ta không chỉ cảm nhận được vẻ đẹp của cảnh vật, mà còn thấu hiểu được tâm hồn của một người con xa quê, luôn đau đáu nỗi nhớ về những điều bình dị thân thương nhất. Đó chính là giá trị vĩnh cửu của tác phẩm, là lý do vì sao “Thương nhớ mười hai” vẫn luôn được độc giả Việt Nam yêu mến và trân trọng đến ngày nay.

Không khí ấm cúng bên bàn thờ gia tiên ngày Tết Nguyên Đán, gợi nhớ đến những giá trị truyền thống được Vũ Bằng trân trọng và khắc họa trong “Thương nhớ mười hai”. Nhang trầm, đèn nến, và sự sum vầy của gia đình tạo nên một không gian thiêng liêng và ấm áp.

Comments

No comments yet. Why don’t you start the discussion?

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *