“I Was Play Football When She Called Me”: Câu Chuyện Về Ước Mơ Và Những Ngã Rẽ Bất Ngờ

Ai cũng có những khoảnh khắc định mệnh, những bước ngoặt thay đổi cuộc đời. Với tôi, đó không phải là một sự kiện hoành tráng, mà là một cuộc điện thoại giữa lúc tôi đang mải mê với trái bóng tròn. “I Was Play Football When She Called Me” – câu nói ấy đến giờ vẫn còn vang vọng trong tâm trí, đánh dấu một chương mới trong cuộc hành trình đầy bất ngờ của mình.

Từ một cậu bé lớn lên ở ngôi làng nhỏ Sainte-Ode, nơi bóng đá và thể dục dụng cụ là những lựa chọn giải trí hàng đầu, tôi đã sớm bén duyên với trái bóng.

Niềm đam mê ấy được vun đắp bởi người cha nghiêm khắc, người luôn muốn tôi trở thành cầu thủ chuyên nghiệp. Nhưng áp lực từ ông đôi khi khiến tôi cảm thấy ngột ngạt.

Sau khi bố mẹ ly hôn, cuộc sống của tôi và chị gái trở nên khó khăn hơn. Mẹ tôi phải làm việc cật lực để trang trải cuộc sống. Bà làm y tá từ sáng sớm, sau đó lại đi dọn dẹp nhà cửa và làm thêm ở nhà hàng vào buổi tối. Chứng kiến sự hy sinh của mẹ, tôi luôn tự nhủ phải cố gắng hơn nữa.

Năm 13 tuổi, tôi được nhận vào học viện của Standard Liège, một trong những câu lạc bộ lớn nhất ở Bỉ. Đó là một cơ hội lớn, nhưng đồng nghĩa với việc tôi phải rời xa gia đình. Ban đầu, tôi cảm thấy rất nhớ nhà, nhưng rồi tôi đã làm quen được với bạn bè và thích nghi với cuộc sống mới.

Nhưng rồi, khi tôi 15 tuổi, huấn luyện viên gọi tôi và mẹ đến văn phòng và thông báo rằng tôi bị loại.

Tôi đã rất sốc, nhưng không quá đau khổ. Tôi nghĩ rằng mình sẽ từ bỏ bóng đá và tập trung vào việc học. Nhưng mẹ tôi không đồng ý. Bà tin rằng bóng đá là cuộc sống của tôi và thúc giục tôi tiếp tục theo đuổi đam mê.

Bà đã gọi điện cho một huấn luyện viên của câu lạc bộ nhỏ Virton và xin cho tôi một cơ hội thử việc. Tôi đã ghi 10 bàn trong trận đấu thử việc và được nhận vào đội.

Tôi vẫn nhớ như in cái ngày tôi làm việc ở nhà máy ô tô.

Mỗi ngày, tôi thức dậy từ 5 giờ sáng, ăn sáng và lái xe nửa tiếng đến nhà máy. Công việc của tôi là lắp ráp kính chắn gió cho các loại xe hơi khác nhau. Sau giờ làm, tôi lại đến sân tập. Cuộc sống cứ thế trôi qua, vất vả nhưng đầy ý nghĩa.

Trong thời gian đó, tôi vẫn chơi bóng cho Virton. Tôi chơi ở vị trí tiền đạo và bắt đầu ghi những bàn thắng đẹp mắt. Những bàn thắng của tôi được quay lại và đăng lên YouTube, thu hút sự chú ý của nhiều người.

Và rồi, một ngày, người đại diện của tôi gọi điện và nói rằng Club Brugge muốn chiêu mộ tôi. Tôi đã không tin vào tai mình. Club Brugge là một trong những đội bóng hàng đầu ở Bỉ.

Trước khi ký hợp đồng, tôi đã suy nghĩ rất nhiều. Tôi nhận ra rằng đây là cơ hội để tôi thay đổi cuộc đời và báo đáp công ơn của mẹ.

Tôi đã ký hợp đồng và cuộc đời tôi đã thay đổi. Tôi được chơi bóng ở một đội bóng lớn, được khoác áo đội tuyển quốc gia Bỉ và được tham dự World Cup.

Tôi biết ơn tất cả những gì đã xảy ra với mình. Tôi biết ơn mẹ, người đã luôn tin tưởng và ủng hộ tôi. Tôi biết ơn những người đã giúp đỡ tôi trên con đường trở thành cầu thủ chuyên nghiệp.

“I was play football when she called me” – cuộc gọi ấy đã thay đổi cuộc đời tôi. Nó nhắc nhở tôi rằng đôi khi, những điều bất ngờ nhất lại mang đến những cơ hội tuyệt vời nhất. Và điều quan trọng là phải luôn tin tưởng vào bản thân và không ngừng theo đuổi ước mơ của mình.

Comments

No comments yet. Why don’t you start the discussion?

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *