Thời Đường (618-907) được xem là đỉnh cao của chế độ phong kiến Trung Quốc. Sự thịnh vượng này không chỉ thể hiện ở sức mạnh quân sự, mở rộng lãnh thổ mà còn ở sự phát triển vượt bậc về kinh tế, văn hóa, xã hội. Vậy, tại sao nói thời Đường là thời kỳ thịnh vượng của chế độ phong kiến Trung Quốc? Bài viết này sẽ đi sâu vào phân tích các yếu tố chính tạo nên sự hưng thịnh đó.
Một trong những yếu tố quan trọng nhất là sự ổn định chính trị và bộ máy nhà nước được củng cố.
Về chính trị:
-
Củng cố bộ máy nhà nước: Nhà Đường xây dựng một hệ thống hành chính chặt chẽ từ trung ương đến địa phương. Các chức quan được phân chia rõ ràng về quyền hạn và trách nhiệm, đảm bảo sự vận hành trơn tru của chính quyền.
-
Tuyển chọn nhân tài: Chế độ khoa cử được hoàn thiện, mở rộng cơ hội cho mọi tầng lớp nhân dân tham gia vào chính quyền. Việc tuyển chọn người tài thông qua thi cử giúp triều đình có được đội ngũ quan lại trung thành, có năng lực, góp phần vào sự phát triển của đất nước.
Các kỳ thi tuyển chọn quan lại dưới triều Đường: minh họa cho hệ thống khoa cử phát triển, nơi nhân tài từ khắp nơi được trọng dụng, góp phần xây dựng bộ máy nhà nước vững mạnh.
-
Mở rộng lãnh thổ: Nhà Đường tiến hành nhiều cuộc chinh phạt, mở rộng bờ cõi, khẳng định vị thế cường quốc trong khu vực. Lãnh thổ nhà Đường rộng lớn gần gấp đôi so với thời Hán, bao gồm cả vùng Trung Á, tạo điều kiện cho giao thương và ảnh hưởng văn hóa lan rộng.
Sự phát triển kinh tế vượt bậc cũng là một yếu tố quan trọng không thể bỏ qua.
Về kinh tế:
-
Phát triển nông nghiệp: Nhà Đường thực hiện nhiều chính sách khuyến khích nông nghiệp như miễn giảm thuế, chia ruộng đất công cho nông dân. Nhờ vậy, nông nghiệp phát triển mạnh mẽ, đảm bảo nguồn cung lương thực ổn định cho xã hội. Lúa gạo đầy kho, trâu bò đầy đồng là hình ảnh tiêu biểu cho sự no ấm của người dân thời Đường.
-
Phát triển thủ công nghiệp: Các ngành nghề thủ công truyền thống như gốm sứ, tơ lụa đạt đến trình độ tinh xảo. Sản phẩm thủ công của nhà Đường không chỉ phục vụ nhu cầu trong nước mà còn được xuất khẩu sang nhiều nước trên thế giới, mang lại nguồn lợi lớn cho quốc gia.
Gốm sứ thời Đường với kỹ thuật chế tác tinh xảo: thể hiện sự phát triển vượt bậc của thủ công nghiệp, một trong những trụ cột kinh tế quan trọng của triều đại.
-
Phát triển thương mại: Con đường tơ lụa trở thành tuyến đường giao thương quốc tế sầm uất, thu hút thương nhân từ khắp nơi trên thế giới. Việc buôn bán trong và ngoài nước phát triển mạnh mẽ, thúc đẩy kinh tế phát triển, đồng thời giao lưu văn hóa giữa các quốc gia.
Không chỉ kinh tế, văn hóa thời Đường cũng đạt được những thành tựu rực rỡ, khẳng định vị thế của một quốc gia văn minh.
Về văn hóa:
- Thơ ca phát triển: Thời Đường là thời kỳ hoàng kim của thơ ca Trung Quốc. Với hơn 2000 nhà thơ và hàng chục ngàn tác phẩm, thơ ca Đường phản ánh một cách sinh động đời sống xã hội, tình cảm con người. Những tên tuổi như Lý Bạch, Đỗ Phủ trở thành những tượng đài trong lịch sử văn học Trung Quốc.
- Sự phát triển của Phật giáo: Phật giáo phát triển mạnh mẽ, trở thành một tôn giáo có ảnh hưởng lớn trong xã hội. Nhiều ngôi chùa, tu viện được xây dựng, trở thành trung tâm văn hóa, giáo dục.
Như vậy, có thể thấy rằng, thời Đường là thời kỳ thịnh vượng của chế độ phong kiến Trung Quốc bởi sự kết hợp của nhiều yếu tố: chính trị ổn định, bộ máy nhà nước hiệu quả, kinh tế phát triển, văn hóa rực rỡ. Những thành tựu này không chỉ có ý nghĩa to lớn đối với lịch sử Trung Quốc mà còn có ảnh hưởng sâu rộng đến nhiều quốc gia trong khu vực, trong đó có Việt Nam.