Con đường quê em sau cơn mưa với những vũng nước nhỏ phản chiếu ánh trời, hai bên đường là hàng cây xanh mướt, tạo nên khung cảnh thanh bình, yên ả.
Con đường quê em sau cơn mưa với những vũng nước nhỏ phản chiếu ánh trời, hai bên đường là hàng cây xanh mướt, tạo nên khung cảnh thanh bình, yên ả.

Tả Con Đường Quê Em: Nét Đẹp Bình Dị Khó Quên

Con đường quê em, dù trải qua bao mùa nắng mưa, vẫn luôn là hình ảnh thân thương, gắn bó sâu sắc với tuổi thơ và cuộc sống của tôi. Nó không chỉ là con đường dẫn đến trường, đến chợ hay ra đồng mà còn là nơi chứa đựng biết bao kỷ niệm, tình cảm thiêng liêng.

Con đường làng em uốn lượn mềm mại như một dải lụa đào, ôm lấy những xóm nhỏ bình yên. Mặt đường không rộng, chỉ vừa đủ cho một chiếc xe công nông đi qua, nhưng lại là không gian vui chơi, nô đùa của lũ trẻ chúng tôi. Ngày xưa, đường chỉ là đất đỏ, mỗi khi mưa xuống lại trơn trượt, lầy lội. Nhưng giờ đây, con đường đã được bê tông hóa, bằng phẳng và sạch đẹp hơn nhiều.

Con đường quê em sau cơn mưa với những vũng nước nhỏ phản chiếu ánh trời, hai bên đường là hàng cây xanh mướt, tạo nên khung cảnh thanh bình, yên ả.Con đường quê em sau cơn mưa với những vũng nước nhỏ phản chiếu ánh trời, hai bên đường là hàng cây xanh mướt, tạo nên khung cảnh thanh bình, yên ả.

Hai bên đường là những hàng cây xanh mát, tỏa bóng râm che chở cho người đi đường. Vào mùa hè, hoa phượng nở đỏ rực cả một góc trời, tiếng ve kêu râm ran, tạo nên một bản nhạc đồng quê du dương, êm ái. Những buổi trưa hè oi ả, chúng tôi thường rủ nhau ra gốc cây đa đầu làng để hóng mát, kể chuyện và chơi những trò chơi dân gian.

Vào những buổi sáng sớm, khi ông mặt trời còn chưa thức giấc, con đường đã nhộn nhịp người qua lại. Các bà, các mẹ gánh rau ra chợ bán, các bác nông dân vác cuốc ra đồng làm việc, lũ trẻ con tung tăng cắp sách đến trường. Tiếng nói cười rộn rã, tiếng xe đạp leng keng, tạo nên một âm thanh quen thuộc, thân thương của làng quê.

Con đường không chỉ là chứng nhân cho những đổi thay của quê hương mà còn là nơi vun đắp tình làng nghĩa xóm. Vào những dịp lễ tết, cả làng cùng nhau dọn dẹp, trang trí đường làng, tạo nên một không khí vui tươi, phấn khởi. Những đêm trăng sáng, cả làng lại tụ tập ở sân đình, cùng nhau ca hát, nhảy múa, vui chơi.

Vào mùa gặt, con đường trở nên rộn ràng, tấp nập hơn bao giờ hết. Những chiếc xe chở đầy lúa vàng ươm nối đuôi nhau về làng. Trên khuôn mặt mỗi người đều ánh lên niềm vui, niềm hạnh phúc vì một vụ mùa bội thu. Mùi thơm của lúa mới, mùi rơm rạ phảng phất trong không khí, tạo nên một hương vị đặc trưng của làng quê.

Con đường quê em đã trải qua bao thăng trầm, biến đổi của thời gian. Dù cuộc sống có đổi thay, dù tôi có đi đâu về đâu, hình ảnh con đường làng vẫn luôn in sâu trong tâm trí tôi. Nó là một phần không thể thiếu trong ký ức tuổi thơ, là nguồn cội của tình yêu quê hương đất nước.

Tôi tin rằng, dù sau này có đi đâu xa, tôi sẽ không bao giờ quên được con đường quê hương thân yêu này. Nó sẽ mãi là hành trang quý giá, là động lực để tôi vươn lên trong cuộc sống. Con đường quê em, mãi mãi là niềm tự hào của tôi.

Comments

No comments yet. Why don’t you start the discussion?

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *